Bạn đã đọc Think and grow rich? Bạn đã nghiền ngẫm Đắc nhân tâm?

Nếu thế thì Một nửa của 13 là 8 đích thị là một quyển sách bảo bạn làm thế này thế kia dạng vậy đó, với một nửa dạy đời được lấy đi và thay vào đó là một nửa hài hước. Tưởng tượng kiểu Trấn Thành và Lê Hoàng đối thoại với nhau về chính trị chẳng hạn. Kiểu ai cũng muốn “dominate” người còn lại, nhưng thật ra ai cũng rất vô lí và rồi họ lại cũng có lí theo 1 nguyên lí mà chỉ có những người giỏi nói lí như họ mới lí giải được.

Có 1 điểm mà Một nửa của 13 là 8 luôn nhấn mạnh đó là “hãy sáng tạo”. Dù là trong một bài tập trên trường hay khi đã trưởng thành đi làm thì hãy sáng tạo đi, vì sáng tạo là sống. Tư duy chỉ đủ cho bạn tồn tại thôi, nếu bạn muốn sống thì phải vượt ra ngoài ranh giới của tư duy nữa, tức là bạn phải tạo ra những cái mới, thậm chí những cái mới điên lên được và ai cũng bảo bạn có vấn đề. Nhưng nếu như 8 còn có thể là một nửa của 13 thì có gì mà bạn không thể làm được chứ?




Tuy nhiên, nói thì dễ chứ làm thì không phải khi nào cũng dễ. Nói cách khác, nói đã khó rồi mà làm có khó hơn gấp bội. Vậy bằng cách nào để luôn giữ mình sáng tạo? Điều đầu tiên đó là hãy trở nên hài hước – sự vui vẻ có thể mang lại cảm hứng. Điều này mình có thể xác nhận. Nó siêu đúng, ít nhất là mỗi khi nhóm mình lên ý tưởng cho 1 sự kiện mới. Trong vài giờ đồng hồ nhóm mình sẽ đưa ra chừng khoảng 10 ý tưởng, sau đó gạt nó sang một bên ngồi chờ tay gây cười nào đó xen vào chọc vài câu và rồi… ý tưởng thứ 11 xuất hiện. Nó là cái được chọn! Bản chất của sáng tạo thật ra là ghép những nguyên liệu cũ lại với nhau theo 1 cách mới để tạo ra một sản phẩm không giống với những sản phẩm trước đó, giống như khi công chúa Fiona xinh đẹp kết hợp với chằn tinh Shrek ấy. Không nhất thiết đó phải là những nguyên liệu tương đồng, chúng có thể chả dính dáng gì tới nhau. Quan trọng là bạn gắn chúng lại như thế nào. Trong Jerome becomes a genius, tác giả quyển sách, hiện đang là người nhớ được dãy số dài nhất thế giới, đã nhấn mạnh 2 chữ: “liên tưởng”. Ông đã xâu chuỗi những con số lại với nhau thành 1 câu chuyện để ghi nhớ dãy số đó theo thứ tự chính xác tuyệt đối, còn tất nhiên câu chuyện đó chả hay ho gì. Một câu chuyện được chắp nối từ hàng ngàn con số chả liên quan tới nhau lẽ dĩ nhiên nghe sẽ rất kì cục và khôi hài. Nhưng vấn đề nằm ở đó, sự khôi hài thật sự mang lại sức mạnh.

Có óc khôi hài thì quả là quá tốt, nhưng nếu bạn không được sinh ra với món quà này, hãy tự bao quanh mình bởi những người hài hước. Jack đã nói vậy, và ông cũng thực hành ngay bằng cách in trong sách của mình rất nhiều câu nói hài hước của những người nổi tiếng khác. Đó là những câu mình yêu thích nhất trong cả quyển sách này.

– “Tôi thấy hài lòng vì đã có thể trả lời ngay, và tôi xin trả lời là tôi không biết.” [Mark Twain]

– “Nếu có một cách nào đó khác để lột da mèo thì tôi cũng không muốn biết.” [Steve Kravitz]

– “Chúng ta chẳng biết đến một phần tỉ của bất kì điều gì.” [Thomas Edison]– “Con người có thể sống thiếu không khí trong vài phút, thiếu nước trong 2 tuần, thiếu thức ăn trong 2 tháng, và thiếu ý tưởng mới từ năm này sang năm khác” [Kent Ruth]