Giới thiệu ebook Đại Bạo Ngọt
Nhân vật chính: Kỷ Diệc Hoành – Thi Điềm
Tất cả học sinh trong trường đều nghe qua danh tiếng của Kỷ Diệc Hoành vốn là một người có tài năng đặc biệt bởi anh có một tông giọng hay đến kinh ngạc, có thể lồng tiếng cho vai thiếu niên tinh khiết, cũng có thể đảm nhiệm vai thiếu niên có chút tà lại cuồng ngạo, danh tiếng cứ như vậy vững vàng đi lên.
Cũng chính vì thế mà hiện tại anh là thiếu niên tuấn lãng vườn trường, tương lai không nghi ngờ gì sẽ là một chiến thần uy phong trong ngành lồng tiếng kịch truyền thanh.
Một ngày, Thi Điềm cầm tập câu hỏi mới được phát phỏng vấn hỏi nhanh đáp nhanh với Kỷ Diệc Hoành: “Lão công lão công, tụi em sẽ mãi ủng hộ anh……”
Kỷ Diệc Hoành ngồi trên ghế dựa, cổ tay áo xắn lên vài nấc, trên tay anh cầm tập kịch bản lát nữa sẽ dùng đến, ánh mắt sáng nhưng lạnh lùng, “Ai là chồng của bọn họ? Tôi không phải!”
Bàn tay cầm tập câu hỏi của Thi Điềm hơi run lên, “Trả lời cho đàng hoàng, sau lần này lượng fans lên hay xuống đều trông cậy hết vào cái miệng này của anh đấy.”
Tiếp theo.
“Đại thần, đại thần, tụi em muốn sinh con cho anh!”
Kỷ Diệc Hoành khẽ nâng mi mắt, kịch bản trong tay bị anh cuộn lại, nhẹ nhàng vỗ lên lòng bàn tay, cười như không cười nhìn Thi Điềm không chớp mắt, “Tốt, đến đây đi, xem xem em có thể sinh được mấy đứa.”
Chính thức khai hố mới, phu thê bạo ngọt – dùng thanh âm đẹp nhất trêu chọc người.
Thuộc series truyện 《 Thanh Mai ghẹo trúc mã 》, ngọt sủng ấm áp, coi chừng lọt hố không thể thoát ra kkk
Phần lải nhải của Bát nương:
Ta thật sự rất lười dịch tên truyện, mà má Yêu thì tên trên bìa tạm dịch ghi là “Ngươi ngọt như vậy”, tiêu đề truyện để trên Tiêu Tương lại là “Ngươi ngọt như vậy a”, vào trong truyện lại gọi “Cặp vợ chồng này quá ngọt”.
Ta chính thức bị cái đống tên ba chấm lại tùy tiện của má làm cho rối não, nên tính tùy tiện theo má đặt là Siêu siêu ngọt, Đại bạo ngọt hoặc Phu thê bạo ngọt. Mọi người thấy sao, thích cái nào thì mau mau nói:))))))))))))))))
Review bởi: Thuy Hien Tran – fb/hoinhieuchu
Văn án:
Người người đều biết Kỷ Diệc Hoành có một tông giọng hay đến kinh ngạc, có thể lồng tiếng cho vai thiếu niên tinh khiết, cũng có thể đảm nhiệm vai thiếu niên có chút tà lại cuồng ngạo, danh tiếng cứ như vậy vững vàng đi lên.
Hiện tại anh là thiếu niên tuấn lãng vườn trường, tương lai không nghi ngờ gì sẽ là một chiến thần uy phong trong ngành lồng tiếng kịch truyền thanh.
Một ngày, Thi Điềm cầm tập câu hỏi mới được phát phỏng vấn hỏi nhanh đáp nhanh với Kỷ Diệc Hoành: “Lão công lão công, tụi em sẽ mãi ủng hộ anh. . . . . .”
Kỷ Diệc Hoành ngồi trên ghế dựa, cổ tay áo xắn lên vài nấc, trên tay anh cầm tập kịch bản lát nữa sẽ dùng đến, ánh mắt sáng nhưng lạnh lùng, “Ai là chồng của bọn họ? Tôi không phải!”
Bàn tay cầm tập câu hỏi của Thi Điềm hơi run lên, “Trả lời cho đàng hoàng, sau lần này lượng fans lên hay xuống đều trông cậy hết vào cái miệng này của anh đấy.”
Tiếp theo.
“Đại thần, đại thần, tụi em muốn sinh con cho anh!”
Kỷ Diệc Hoành khẽ nâng mi mắt, kịch bản trong tay bị anh cuộn lại, nhẹ nhàng vỗ lên lòng bàn tay, cười như không cười nhìn Thi Điềm không chớp mắt, “Tốt, đến đây đi, xem xem em có thể sinh được mấy đứa.”
Chính thức khai hố mới, phu thê bạo ngọt – dùng thanh âm đẹp nhất trêu chọc người.
Thuộc series truyện 《 Thanh Mai ghẹo trúc mã 》 , ngọt sủng ấm áp, coi chừng lọt hố không thể thoát ra kkk
Mọi người có nhìn thấy tên tác giả không? Thánh Yêu đấy. Không nhìn nhầm đâu Thánh Yêu viết truyện sủng đó. Từ trước đến giờ tớ không đọc truyện của Thánh Yêu vì toàn ngược, con tim yếu đuối mong manh không chịu nổi. Lần này thấy Thánh Yêu đổi gió bèn nhảy hố đọc thử. Cảm giác đầu tiên là quả nhiên mẹ ruột, mẹ ghẻ là truyện đi hướng khác ngay. (Lưu ý dưới đây có tiết lộ nội dung truyện, cân nhắc trước khi xem)
Thi Điềm, cô gái có gia đình không trọn vẹn, mẹ mất sớm, cha không thương, bỏ mặc cô tự trưởng thành, tự học cách chăm sóc bản thân, còn bản thân ông trở thành kẻ đào mỏ, chuyên đi đào mỏ các bà cô lắm tiền nhiều của nhưng thiếu thốn hơi đàn ông. Có một gia đình như thế nhưng cô vẫn như ánh nắng mặt trời, luôn nở nụ cười bất chấp những gánh nặng mà cô phải oằn mình gánh vác.
Kỷ Diệc Hoành, chàng trai có chất giọng vô cùng quyến rũ, hay đến không ngờ. Vốn là hoàng tử vườn trường, đại thần trong mắt mọi người, ngôi sao tương lai của giới lồng tiếng. Chàng trai có khuôn mặt đẹp, chất giọng hay, gia cảnh giàu có, tính tình kiêu ngạo, ấy vậy mà lại đổ cô nàng Thi Điềm nhan sắc bình thường, chẳng có gì nổi bật. Chẳng qua vì hoàng tử có sở thích ăn cay, ăn vặt, trong khi thầy cô bạn bè quản anh rất chặt chỉ để giữ giọng cho anh. Không còn cách nào khác mình đành lách luật thôi, tìm người mua hộ, tìm người làm bia đỡ đạn hộ, đổ cho người ấy muốn ăn mà thôi, đại thần vô tội nhá. Và Thi Điềm vinh dự trở thành người đó, qua vài lần cọ xát thế là xẹt ra lửa chả biết để ý cô ấy từ khi nào.
Tiếp theo là quá trình rải đường, tác giả tung đường độc giả ăn ngập mồm. Quả nhiên bao ngọt mà, bắt nạt bạn gái anh hả, ok để đó anh trừng phạt lại. Chèn ép bạn gái anh hả, tạo cho cô đối thủ để khỏi rảnh rỗi sinh nông nổi nhé.
Vậy truyện cứ ngọt như đường phèn vậy à, phải có kịch tính chứ? Đương nhiên có, đó là khi đại thần bước vào làng giải trí, dần nổi tiếng, còn ba Thi Điềm phải vào tù, do mắc tội lừa đảo, haizz đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà. Thi Điềm tự mình gánh vác, không muốn ảnh hưởng đến anh mà đề nghị chia tay. Mọi người có thấy tình tiết này quen không, trong các truyện ngược khác là N năm sau đôi trẻ gặp lại, em trốn anh, anh xông tới, ngược tâm ngược thân nhau, abcxyz đủ kiểu rồi HE. Cơ mà Thánh Yêu giờ là mẹ đẻ nha, có bà mẹ đẻ vạn năng đây, nhà gái trốn tránh tự ti đúng không? Ok, cho nhà trai chủ động là được, mà cũng chẳng cần chờ N năm làm gì, có phải Dương Quá và Tiểu Long Nữ đâu. Nửa năm thôi, đôi chim câu đã ríu rít với nhau rồi. Đôi ta về chung một nhà trong sự chúc phúc của cha mẹ. HE.
Điều tớ thích nhất ở đây là cách tác giả xử lý tình huống rất tốt, có thắt có mở, không rối rắm, không sa đà vào ngược tâm. Tất cả vừa đủ, đủ để không quá ngọt, không quá ngấy, đọc xong vẫn đọng lại dư vị như thưởng thức một món ngon vậy.
Ở đây có lẽ tớ ấn tượng nhất là ba của Thi Điền, cùng Tưởng Tư Dịch, bạn cùng phòng ký túc với Thi Điềm. Họ là 2 nốt trầm buồn trong bản hoà tấu ngọt ngào của má Yêu.
Với Thi Thịnh Niên, ba Thi Điềm, có lẽ mất đi mẹ Thi Điềm là cú sốc lớn với ông. Ông yêu bà, quá yêu, cho nên mới phải làm mình quên đi, lao vào vòng tay các bà cô sồn sồn làm một tên “đĩ đực”, ông cứ sống như thế, tưởng như không có ngày mai. Người đàn ông này không quan tâm con gái, nhưng mỗi tháng vẫn đều đặn chuyển tiền cho con, ngày Tết vẫn ở bên con gái, dù người tình thúc giục. Cái kết cuối cùng của ông là ở trong tù, có lẽ là một sự giải thoát, như lời ông nói cuối cùng ông đã có khoảng lặng có thể đọc sách, ngẩn ngơ.
Với Tưởng Tư Dịch, cô gái lớn lên trong gia đinh trọng nam khinh nữ. Với cô chị gái là phải yêu thương em trai, em đòi gì phải cho, sau này lập gia đình phải gánh vác cả tương lai của em. Một gia đình đáng buồn, cô gái phải oằn mình bươn chải trong xã hội vốn lắm bất công này. Với tớ nhân vật này rất đời, cô có thể xấu tính, ghen tỵ, tự trọng cao, nhưng cô không đánh mất mình, không mất đi sự thiện lương, tốt bụng. Cô có thể vì ghen tỵ bạn mình mà lập topic nói xấu bạn, nhưng khi hiểu ra cô đã dùng cách riêng của mình để xin lỗi. Cô có thể chạy ngược chạy xuôi khắp nơi chỉ để tìm bạn mình, bên bạn, an ủi bạn. Và cô có mối tình thầm lặng. Chỉ dám đứng nhìn từ xa vì 2 người họ thuộc 2 thế giới khác nhau. Và giữa họ mãi chỉ là 2 đường thẳng song song. Bởi hiện thực là thế mà.
Truyện được dịch rất tốt, giọng văn mượt mà, điểm trừ 1 chút về phần xưng hô, cũng có thể mọi người thấy khác, tuỳ các bạn cảm nhận. Nhưng dù sao cũng không ảnh hưởng, truyện vẫn rất ok.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ
Tháng 9, căn cứ huấn luyện quân sự Đông Thành.
Thời tiết cực kỳ hanh khô, trên đỉnh đầu như đội một quả cầu lửa lớn, từng lớp da trên mặt đều bị hun thành màu đen thui.
Thi Điềm từ trên giường bật dậy, những hình ảnh vụn vặn cuối cùng trong giấc mơ vẫn còn vất vưởng trong đầu. Thi Điềm mơ thấy giáo quan phạt cô chạy mười vòng quanh sân tập, cô chính là bị dọa sợ mà tỉnh, “Mấy giờ rồi? Mấy giờ rồi?”
“Ngủ thật khủng khiếp! Sắp 7 giờ rồi.” Cô bạn cùng phòng mặc váy ngủ ngồi trên chiếc giường đối điện đáp.
Thi Điềm cầm điện thoại lên nhìn, điên rồi, vậy mà đã sáu giờ bốn mươi. “Mấy cậu tắm xong hết rồi hả?”
“Chứ còn gì nữa, cậu ngủ như một con heo, tụi này gọi thế nào cũng không dậy.”
Thi Điềm vội vàng đi dép lê, thuận tay rút quần áo sạch đã chuẩn bị sẵn, “Không còn kịp nữa, mình đi tắm trước!”
Đây là căn cứ huấn luyện quân sự nên không có nhà vệ sinh hay phòng tắm riêng, ngay từ ngày đầu tiên tập hợp, quản giáo đã phổ biến thời gian tắm rửa được quy định sẵn. Nữ từ sáu giờ đến bảy giờ, nam từ bảy giờ mười phút đến tám giờ.
Nếu ai bỏ lỡ thời gian thì cứ mang một thân hôi hám mà trải qua một đêm đi.
Nơi này là địa điểm học quân sự, mọi sinh hoạt hàng ngày đều là chiểu theo tiêu chuẩn trong quân đội mà làm theo.
Thi Điềm bê chậu rửa mặt đi ra ngoài, Tưởng Tư Nam thò đầu ra cửa nhìn theo, “Nè! Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Có thể xảy ra chuyện gì được? Bây giờ cũng đã tám giờ hơn, đám con trai đều tắm xong cả rồi. Ai bảo ngủ say như chết vậy, gọi thế nào cũng không được. Nếu hai phút sau cậu ta quay lại thì cứ ném ra ngoài đi, hôi chết.”
“Được được.” Tưởng Tư Nam cười rồi đóng cửa lại.
Thi Điềm ôm chậu chạy một mạch, chỉ còn mười mấy phút nữa, cô dự tính sẽ bật tốc độ bàn thờ, tắm thật nhanh cho xong.
Tòa nhà đối diện đứng đầy nam sinh, cả tầng hai và tầng ba đều có không ít người, có người đã nhanh mắt nhìn thấy Thi Điềm đang phóng đi như mũi tên liền hô lớn, “Này, bạn học gì đó ơi.”
Thi Điềm không rảnh chấp đến bọn họ, lúc cô đi đến cửa, trên đỉnh đầu truyền đến một chuỗi huýt sáo dài. Thi Điềm nhíu chặt hai hàng lông mày, hoàn toàn không nghĩ tới tiếng huýt sáo sau lưng còn có thâm ý gì, cô ngẩng đầu nhìn tới nam sinh đứng trên tầng, ai sợ ai chứ, cánh môi xinh đẹp hơi mím lại, thổi ra một chuỗi huýt sáo còn dài hơn, chói tai hơn.
Nam sinh trên tầng hai thò nửa người ra, ý cười nhăn nhở trên mặt không chút nào che giấu, “Bạn học nữ này, cậu trâu bò, cậu trâu bò nhất rồi.”
Ngày thường trước cửa phòng tắm sẽ có giáo quan đứng, nhưng hôm nay đến cả một bóng người cũng không thấy. Đây là vì nhìn thấy bọn họ đều đàng hoàng nên mới thả lỏng cảnh giác hả?
Thi Điềm không kịp nghĩ nhiều, cô đẩy cửa đi vào. Có tiếng nước truyền vào trong tai, xem ra cũng có người tận dụng chút thời gian cuối cùng đến tắm như cô.
Cô đặt chậu xuống đất, nhanh tay cởi chiếc áo khoác sắp thối trên người xuống, “Bạn học, đồng chí à, cậu tắm chậm một chút, chờ mình với.”
Tiếng nước đột nhiên ngừng lại, Thi Điềm ném áo khoác vào trong chậu. Thời gian này ăn ngon ngủ kỹ, vòng eo lớn ra không ít nên cô buộc phải dùng thắt lưng. Thi Điềm vừa tháo thắt lưng vừa lớn tiếng nói vọng vào trong: “Bạn học, cậu tắm lại một lượt đi, không thì, gội đầu lại một lần nữa?”
Có thể lôi kéo một người ở lại cùng vẫn hơn là một mình trong này. Chiếc thắt lưng ngày hôm nay đúng là cố tình muốn đối nghịch với cô, Thi Điềm làm thế nào cũng không cởi ra được, cô không cố nữa, vào trước rồi nói sau.
Chân cô vừa mới tiến vào một bước, đã nghe thấy một giọng nói truyền ra, mang theo gió lạnh và lớp không khí ẩm ướt.
Nhưng giọng nói này, rõ ràng là của con trai.
“Đi ra ngoài!”
Thi Điềm sợ đến mức bước chân mạnh mẽ dừng lại, cái quái gì vậy? Con con con…… con trai?
Cô học chuyên ngành phát thanh, đối với âm thanh cũng nhạy cảm hơn người thường không ít. Tông giọng của nam sinh này trầm trầm mạnh mẽ, độ dày cũng được khống chế đến hoàn hảo, đây đúng là một giọng nói hay hiếm có.
Thi Điềm siết chặt thắt lưng, mặt dày hỏi, “Cậu là ai vậy?”
“Đi ra ngoài!”
“Tôi còn chưa tắm thì sao phải đi? Bây giờ còn chưa tới bảy giờ, là cậu đến sớm thôi. Bạn học, cậu làm như vậy thật sự không tích phúc!”
Thi Điềm nghe được tiếng bước chân rất nhẹ truyền vào trong tai, nam sinh đó hẳn là vừa mới vội mặc quần áo lên người. Nước trên người còn chưa kịp lau khô, chiếc áo sơ mi trắng bị thấm ướt một mảng lớn, dính sát vào người.
“Cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?”
“Chưa đến bảy giờ chứ sao!” Thi Điềm cũng cực kỳ mạnh miệng.
Ngực nam sinh phập phồng lên xuống, đường nét trên cơ thể như ẩn như hiện, “Tôi thật sự rất hiếu kỳ, rốt cuộc cậu làm sao tìm được cơ hội trà trộn vào đây?”
“Lời này của cậu là có ý gì?” Không lẽ muốn ám chỉ cô là cố tình đến nhìn lén người khác tắm rửa hay sao?
Thi Điềm chăm chú nhìn khuôn mặt của đối phương, vậy mà lại là Kỷ Diệc Hoành. Chẳng trách tông giọng hay như vậy, từ sau khi bộ kịch truyền thanh có Kỷ Diệc Thành lồng tiếng vượt qua 1 tỉ lượt xem, anh nghiễm nhiên được xếp vào thành phần có tiếng tăm ở Đông Đại. Thành tích này đã vượt xa dự đoán của biên tập, đứng top trong danh sách tổng hợp cuối năm, lượt xem của bộ kịch truyền thanh này cũng vững hàng đứng ở vị trí thứ nhất.
Ở Đông Đại, dù bạn không biết giảng viên dạy môn phụ của mình là ai, thì cũng không được không biết ba chữ Kỷ Diệc Hoành này.
Thi Điềm bấu mạnh lên đùi, trong đầu lập tức hiện ra suy nghĩ quay đầu bỏ chạy. Cũng đừng trách cô kinh hãi như vậy, lúc này thật sự không kinh không được, đắc tội phải Kỷ Diệc Hoành, tháng ngày sau đó nhất định sẽ không có quả ngon mà ăn.
Cô tay chân luống cuống chộp lấy chậu rửa mặt trên đất rồi lao ra ngoài, đến bậc cửa còn trượt chân một cái, Thi Điềm suýt chút nữa là ném cả chiếc chậu trong tay đi rồi.
Mời các bạn đón đọc Đại Bạo Ngọt của tác giả Thánh Yêu.