Ebook Sợi Chỉ Đỏ – Until We Meet Again

“Chúng ta không thể bên nhau từ kiếp trước, hãy ở bên nhau kiếp này”

Truyện gốc có tên “The red Thread”- Sợ chỉ đỏ của tác giá Lazysheep được P’New chuyển thế thành series “Until we meet again”. Nhân vật chính là P’Dean, 21 tuổi, chủ tịch câu lạc bộ bơi lội và Parm, sinh viên năm nhất khoa kinh tế, một người có biệt tài nấu ăn đặc biệt là các món tráng miệng truyền thống của Thái.

Câu chuyện đan xen giữa hai kiếp người, kiếp trước tình yêu của họ không được toại nguyện, họ gặp lại nhau ở hiện tại và những ký ức từ quá khứ lại ùa về.




***

Ngoài trời mưa nặng hạt. Cơn bão lớn khiến mọi người không nghe được gì ngoại trừ âm thanh lộp độp của những hạt nước nện lên mặt đất. Trên cùng của một tòa chung cư tám tầng là một căn phòng tối đen, dường như đang muốn lẩn tránh tất cả. Trong căn phòng đó, hai chàng trai trẻ vùi mình trên ghế sofa, cơ thể ôm chặt lấy nhau. Toàn thân họ ướt sũng, chàng trai đang được ôm chặt với trái tim tan vỡ đang khóc nức nở.

“Mọi chuyện sẽ ổn thôi In, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”




Chàng trai đang ôm In cũng khóc, trái tim đau không kém vẫn cố gắng vỗ về In trong vòng tay của mình.

“Làm ơn đừng rời bỏ em, chúng ta sẽ ở bên nhau mãi, P’ Korn”- In nức nở, dùng hết sức có thể ôm lấy Korn.

Tình yêu của họ bị cha mẹ hai bên ngăn cấm một cách tuyệt đối. Đã có những cuộc tranh cãi nãy lửa, tình trạng mâu thuẫn ngày càng tồi tệ. Gia đình họ đã bắt nhốt cả hai ngăn cho gặp gỡ đối phương, nhưng kỳ thực, bọn họ vẫn bỏ trốn để được gặp nhau.




Korn nhẹ nhàng chạm vào gò má nhợt nhạt của In, anh không thể ngăn bản thân nhìn In theo cách đó. Trái tim anh cảm thấy vô cùng đau đớn. In đâu phải là người duy nhất bị ngăn cản bởi chính gia đình mình.

“Xin lỗi, In!”

Korn thì thầm vào tai In, hôn lên mái tóc ướt nhẹp của cậu với tất cả tình yêu thương.




“Anh yêu In, hãy nhớ rằng anh yêu In rất nhiều.”

Ngay lập tức In ngước lên nhìn Korn, thậm chí cậu còn khóc to hơn trước.

“Đừng nói những điều như vậy, đừng nói như thể rằng anh sẽ rời xa em.” In nắm chặt vạt áo sơ mi của Korn.




“Em sẽ bên anh mãi mãi, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.”

Tiếng sấm nổ to bên ngoài cũng không ngăn được sự chú ý của hai chàng trai dành cho nhau. Korn hôn lên đôi môi tái nhợt của In.

Cửa phòng bật mở, một tiếng hét đầy giận dữ vang lên.




“Bỏ tay khỏi người con tao, đồ khốn nạn. Tao thật không nên để cho mày chăm sóc nó. In… lại đây ngay.”

Một người đàn ông trung niên lao vào trong phòng kéo lấy cánh tay con trai ông nhưng In đã gạt tay ông ra.

“Không, ba. Con yêu P’Korn. Làm ơn, ba, hãy để chúng con làm theo những gì chúng con muốn… Làm ơn…” In ôm lấy Korn và tiếp tục nức nở.




“Mày chọn nó thay vì cha mày. Sao mày lại trở nên đốn mạt như thế?”

Cha của In vô cùng tức giận, ông giơ tay lên định tát In nhưng Korn đã nhanh hơn đỡ cái tát đó.

“Làm ơn đừng đánh em ấy, không phải lỗi của em ấy, tất cả là lỗi của con, con xin lỗi…”




Korn ôm In chặt hơn. Cậu vừa khóc vừa vái cha In.

“Con yêu em ấy, chúng con yêu nhau.”

“Mày… thằng khốn. Sao mày dám?”




Cha In càng thêm nổi giận hơn, ông vớ lấy bất cứ cái gì để có thể đánh Korn một cách tàn nhẫn.

“Ba, đừng làm vậy.”

Sau tiếng hét kinh hoàng của In, máu từ đầu Korn bắt đầu túa ra.




“Ba, làm ơn, đừng đánh P’Korn. Làm ơn dừng lại đi, đừng đánh nữa…”

Mẹ của In đang đứng ngay bên cạnh cũng không biết làm gì trong tình huống đó. Sau đó có ai đi vào trong phòng và hét lên.

“Mày, thằng khốn kiếp. Korn, tao đã bảo mày không được gặp thằng đó nữa? Mày có nghe lời tao không?”




Người đó là cha của Korn, ông lao vào kéo Korn ra khỏi In.

“Mày… thằng chó chết, mày đánh con tao, mày có muốn ăn cơm tù không?”

“Mày giỏi mày làm đi, tao không sợ cái gia đình xã hội đen nhà chúng mày đâu. Đấy là lý do tại sao tao không muốn con tao đến gần thằng con mày. Đi thôi In.” Cha In tiếp tục kéo In ra khỏi Korn.




Cả Korn lẫn đều In không đủ sức chống lại cha của mình, họ lập tức bị tách ra. Cả hai bắt đầu gào khóc. Cơn mưa càng ngày càng nặng hạt. Hai cặp mắt đã từng rất sáng và long lanh giờ đây chỉ còn nỗi buồn và nước mắt. Giây phút chia ly, họ nhìn nhau như khẳng định không bao giờ từ bỏ tình yêu của mình.

Korn nhìn người yêu và dường như đã có quyết định cuối cùng. Anh nhìn cha, cúi rạp người vái dưới chân ông.

“Ba, con xin lỗi…”




Korn lao đến bên ông, cướp lấy khẩu súng rồi chĩa nó vào đầu mình. Anh mỉm cười nhìn người yêu, lên nòng súng và nói lời từ biệt

“Anh yêu em, In.”

Korn bóp cò, một tiếng nổ vang lên




“P’ Korn!!!…”

“KORN!!!…”

Mẹ Korn hét lên. Tất cả mọi người đều hoảng hốt, cha In cũng vậy. In vùng ra khỏi tay cha và lao đến ôm lấy cơ thể Korn. Cậu gào thét như phát điên trong nỗi thống khổ. In nâng khuôn mặt Korn, hôn lên đó, nghẹn ngào nói trong nước mắt:




“Em yêu anh…P’Korn… Em yêu anh. Anh đã hứa với em… chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi… anh đã hứa như vậy cơ mà…”

In dùng bàn tay nhỏ gầy gò, run rẩy vớ lấy khẩu súng rơi bên cạnh xác người yêu, dí nó lên đầu. Đôi mắt đỏ ngầu, giàn giụa bao trọn lấy khuôn mặt Korn như muốn khắc ghi hình ảnh ấy vào sâu trong tâm khảm.

“In, KHÔNG!!!”




Cha IN lao đến hòng cướp khẩu súng từ tay con trai mình, nhưng…

Một tiếng súng nổ nữa vang lên hòa cùng với tiếng sấm rền vang. Một mạng sống nữa bị cướp đi, cơ thể In gục xuống cơ thể người yêu cậu.

Khoảnh khắc đó, chỉ còn lại một sự hỗn loạn… tiếng gào khóc của gia đình họ. Mẹ họ ngất xỉu và cha thì la hét…

Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.

Mời các bạn đón đọc Sợi Chỉ Đỏ – Until We Meet Again của tác giả Lazysheep.