Dịch Lý Huyền Cơ Tử Vi Thực Hành
Tìm hiểu họa phúc, hư thực của cuộc đời là một bài toán đã làm cho cả thế giới quan tâm. Từ thượng cổ đến nay, nước nào cũng có những khoa bói toán. Ngày nay có những nước văn minh như Pháp, Nhật, Mỹ v.v … đã phát minh ra cách đoán lý số bằng máy. Gần đây, ( vào đầu tháng 8 – 1969) đài phát thanh Mỹ lại loan báo một phát minh mới lạ lùng về một máy cực kỳ tối tân để đoán số Tử vi . máy này chỉ trong 2 phút đủ lập thành một lá số với 2.000 chữ đoán rõ vận mệnh con người. Ai cung biêt Tử vi là một khoa số học của Trung Hoa được phát hiện từ đời nhà Tống do một bậc lý học uyên thâm là Trần Đoàn, và sau đó có nhiều bậc học thức khai triển và diễn dịch sâu rộng thêm, sắp đặt thành hệ thống. Khoa học Tử vi ấy được truyền sang ta và tạo nên nhiều bậc tài ba, nhưng dân dần người ta đã biến nó ra thành mê tín dị đoan, bầy chuyện cúng từng vị sao để giải hạn hoặc cầu phúc: vô tình lớp người này đã hạ thấp khoa học ấy xuống ngang hàng với loại bùa chú mê muội, hòng lừa gạt kẻ nông nổi. Ngược dòng lịch sử, ta nhận thấy khoa Tử vi đã từ thuyết âm dương ngũ hành mà ra, vì người xưa nhận thấy đời sống con người có ảnh hưởng tương quan đến vạn vật trong vũ trụ: ngũ âm, ngũ sắc, ngũ tạng v.v .. đều được phối hợp với ngũ hành. Đến đời Hán, Đổng trọng Thư đã bàn rõ thuyết âm dương ngũ hành, đưa ra nhiều nhận xét tinh vi và thứ lớp làm cho nhiều học giả phải khâm phục. Ong đã giải thích rằng: “trời đất hợp lại là một, chia ra là âm và dương, phân ra bốn mùa, sắp xếp theo ngũ hành: Mộc, Hỏa, Thổ, Kim, Thuỷ: có tương sinh và tương khắc lẫn nhau trong sự biến hóa. Ơ Hy Lạp, Pythagore cũng nhận định rằng: “Nguyên thuỷ của bạn vật là một thể duy nhất, từ một thể ấy biến ra lưỡng thể là một chất bất định bị lệ thuộc bởi một thể duy nhất làm nghuyên nhân. Từ một thể duy nhất toàn bích và lưỡng thể bất định ấy nảy ra những số, những số biến ra những điểm, những điểm biến ra những vạch, những vạch biến ra những biể diện, những biểu diện biến ra những thể tích, những thể tích biến ra mọi thể rõ rệt tồi phát sinh ra 4 yếu tố: NƯỚC, LỬA,
ĐẤT, và KHÔNG KHÍ. Bốn yếu tố ấy biến đổ nhiều cách khác nhau tạo thành thế giới sinh khí, tâm linh, viên thể ở khắp trái đất vậy. Mặt trời, mặt trăng và những tinh tú khác là những thiên thần vì ở đó các khí nóng đã chiếm ưu thế, nó là nguyên tắc sự sống. Mặt trăng, trái đất lấy ánh sáng từ mặt trời. Con người là hệ thuộc của các tinh tú, thiên thân; vì trong con người cũng có yếu tố của khí nóng ấy, nên các tinh tú thiên thần kia có liên hệ đến chúng ta. Tất cả đều chịu lệ thuộc số mệnh, đó là nguyên tắc trật tự của vũ trụ. Những ánh mặt trời đi xuyên qua nước và không khí, ánh sáng đó xâm nhập tận đáy cùng của trái đất và tạo ra cuộc sống. Ơ đó, mọi vật sống nhờ ở khí nóng, vì vậy cây cối cũng là sinh thể, nhưng những sinh vậy không có linh hồn. Linh là một phần của nguyên tố khí nóng và khí lạnh, nó khác với sự sống, vì tự nó là bất tử, bởi lẽ nó là một bộ phận của yếu tố bất diệt. Sinh động vật, sản sinh nhờ ở tinh khí. Tinh khí là một giọt của não chất đã chứa đựng sẵn trong nó cái khí nóng. Chất tinh khí phối hợp với âm chất tạo ra cơ thể. Còn khí nóng ấy sinh ra linh hồn và cảm giác….” Trong bài chính khí Super Ca của Văn thiên Tường có nhắc đến câu: “Thiên địa hữu chính khí, hạo nhiên phú lưu hình”, để nói về sự cấu tạo con người bởi cái khí của trời đất. Mà Nguyễn công Trứ cũng đã lập lại:
“ Khí hạo nhiên chí đại chí cương So chính khí đã đầy trong trời đất”
Theo nguyên lý trên, vũ trụ luận của Đông, Tây đều nhận định gần giống nhau về sự phối hợp âm dương và ngũ hành đối với con người. Như thế ảnh hưởng của các tinh tú của vòng thái dương hệ đối với con người hẳn phải có một nguyên nhân. Vậy nguyên nhân ấy là đâu? Gần đây, các nhà bác học khám phá ra sức mâu thuẫn của âm dương luôn luôn tác động và phát sinh ở thái dương gây nên sự rạn nứt. Mà trái đất ta sống, hay một tinh tú nào có một nguyên thuỷ như trái đất, đều có thể mang trong nó một sự vận chuyển âm dưông nguyên thuỷ từ thái dương hẹ để tạo một sự sống, vì trong nó đã chứa đựng sẵn muôn ngàn triệu mầm sinh tồn (Disques germinatis). Chính mầm sinh tồn ấy phát triển nhờ ở khí nóng và khí lạnh (hay gọi là âm và dương) để nẩy sinh ra muôn triệu sinh vật và được nuôi dương bởi các yếu tố khác, là nước, lửa, không khí và đất trong sự vận chuyển của ngũ hành luôn luôn sinh khắc lẫn nhau để phát triển mãi. Bởi truyền thống từ các nguyên lý của mầm sinh tồn có sẵn trong trái đất ấy. Mà sinh vật tiếp tục việc truyền thụ mãi. Ta hãy nhận xét trong một quả trứng của bất cứ con vật nào cũng có một khoảng trống. Khoảng trống ấy là nơi chứa đựng mầm sinh tồn và khí âm dương, còn trồng đỏ và trồng trắng chỉ là chất dinh dưỡng để nuôi cho mầm sinh tồn sia lớn lên đủ sức phá vỡ cái vỏ bọc mà thôi. Cũng thế một tinh trùng cũng chỉ là mang trong nó một mầm sinh tồn có khí dương và phối hợp với âm trùng có khí âm để làm nên sự sống mà cái nhau là điều kiện dinh dưởng để nuôi thành cơ thể con người. Ngược lại một con vật bé nhỏ như con ong không thể tạo nên một quả trứng chứa đựng đủ chất dinh dương, nên đã tạo ra một cái trứng nhỏ xíu đủ chứa đựng mầm sinh tồn và khí âm dương; vì vậy sau khi nó đặt trứng ấy vào tổ đất rồi phải tìm một con nhện non cho vào đó, tiêm một chất nước ở nọc để giữ cho khỏi hư thối, đoạn bít kín lỗ lại, đợi khi cái mầm sinh tồn kia xuất hiện thành sự sống, và sinh vật bắt đầu hút chất dinh dương trong thân thể con nhện để tăng trưởng đến một ngày đủ sức đục tổ đất mà bay ra.
Từ đó tục ngữ có câu: Tò mò mày nuôi con nhện Đến khi nó lớn, nó quện nhau đi Như vậy, chính âm dương đã tạo mầm sinh tồn ngay trong quả đất, từ khi nó còn ở thái dương, nên đương nhiên những mầm sinh tồn ấy phải chịu ảnh hưởng trực tiếp các tinh tú bao quanh thái dương trong một hệ thông luân chuyển của thời gian và không gian. Tìm ảnh hưởng đó cùng với thời gian chịu ảnh hưởng tức là tìm ra cái hưng suy của mỗi giai đoạn mà các tinh tú đã tác động đến một con người. Do đó khoa Tử vi chỉ nhằm sắp đặt các vị tinh tú để tìm ra cái anh hưởng chuyển vân của nó mà thôi. Vì vậy trong Tử vi mới chia phương hướng, màu sắc, ngũ hành của mỗi vị tinh tú để tìm sự tương phò hoặc tương khắc đối với một con người, tuỳ theo con người xuất hiện vào giờ, ngày, tháng, năm và phương hướng nào, tức la tìm hiểu cái ảnh hưổng trực tiếp và gián tiếp của những vì tinh tú đó vậy. Trong mấy chục năm liên, cứ mỗi khi có dịp tôi lại nghiên cứu, tìm tòi, học hỏi và thực nghiêm, gom góp từ những bước đường lưu lác trên đất Trung Hoa đến những năm tiếp xúc với các học giả Việt Nam, trong đó có những vị Bác sỹ, Thẩm phán, Nhà văn v.v…. để suy đoán bàn cãi vè Tử vi, tôi có một nhận xét chung là hầu hết mọi người đều xác định Tử vi là một khoa học, đã nói lên được nhiều sự chính xác của Trần Đoàn, Lã ngọc Thiểm, Ma Y Lão Tổ, Thái vi Phú, Hoàng kim Phú; khảo cứu những điểm liên quan giữa cuộc sống và con người hầu thu gôm những kinh nghiệm viết ra tâp TỬ VI CHÍNH BIỆN” này sao cho thật dễ hiểu và sáng tỏ để trao đến tay các bạn thích khảo cứu một tài liệu lý học cổ truyền. Trong sách này tôi cố rút thật gọn và sắp xếp các phú có hệ thống rõ ràng. Ngoài những phú mà các tiền bối như Lê Quý Đôn đã dịch ra, còn có những phú khác, tôi đã cố gắng dịch thành thơ để cho độc giả dễ nhớ khi đoán. Tôi cũng nhận biết rằng công việc làm của tôi không sao tránh khỏi sự lầm lẫn, vì một môn học mà ngày nay hầu như đã thất truyền nhiều quá đối với kho tàng lý học của ta. Trong khi ấy ở các nước văn minh, học có đủ mọi tài liệu, phương tiện khảo cứu và phát minh đến tột độ như nược Mỹ hiện nay. Họ đã sắp cho ra một cái máy đoán Tử vi được áp dụng theo một phương pháp khoa học mà tôi đã nói ở trên kia. Vậy tôi mong tập “TỬ VI CHÍNH BIỆN” này được quí vị đón nhận nó với lòng đại lượng khoan hồng đối với kẻ đã cố gắng viết ra.
Chia sẻ ý kiến của bạn