"Gió lẻ và 9 câu chuyện khác" của Nguyễn Ngọc Tư: Một giọng văn quen thuộc, nhưng liệu có đủ đột phá?
Tập truyện ngắn mới của Nguyễn Ngọc Tư vẫn giữ vững chất giọng Nam bộ chân chất, pha chút tỉnh rụi và những so sánh lạ lẫm, thậm chí tưng tửng, đã trở thành thương hiệu của bà. Những câu chuyện, được kể chủ yếu qua lăng kính của trẻ thơ, thấm đượm nỗi xót xa về những biến cố và sự lọc lừa của cuộc đời. Điều này khiến người đọc dễ dàng đồng cảm và bị cuốn hút vào từng câu chữ.
Truyện vừa "Gió lẻ" là điểm nhấn của tập sách, với hai giọng kể đan xen tạo nên sự hấp dẫn. Ba nhân vật chính: ông Buồn, anh Tìm Nội (Dự), và cô bé Em (với nhiều cái tên khác nhau, phản ánh số phận bi kịch của mình) cùng nhau trải qua một hành trình trên chiếc xe Landu, số phận họ cứ thế gắn kết, hé mở những bí mật đau thương trong quá khứ. Hình ảnh cô bé Em, câm lặng sau cái chết của mẹ, với những ám ảnh về bạo lực và sự dối trá, được khắc họa rất chân thực và cảm động. Sự tương phản giữa tiếng nói "vật" của Em và sự khước từ tiếng người của ông Buồn tạo nên một bức tranh đầy ám ảnh về sự tổn thương và cô đơn. Câu chuyện của anh Tìm Nội, với hành trình tìm kiếm bà nội đầy dằn vặt, cũng không kém phần day dứt.
Tuy nhiên, như bài review đã nêu, nhiều người đọc có lẽ sẽ mong chờ sự đột phá mạnh mẽ hơn từ Nguyễn Ngọc Tư sau một thời gian vắng bóng. Giọng văn vẫn quen thuộc, vẫn là chất quê mùa, nhưng dường như chưa đủ để tạo nên một cú hích lớn. Có lẽ sự "điệu đàng" hơn, sự "điểm trang" cho ngôn từ như bài review nhận xét, là một con dao hai lưỡi. Vẫn giữ được chất riêng nhưng chưa đủ để tạo nên sự mới mẻ, gây ấn tượng mạnh mẽ hơn nữa.
Tóm lại, "Gió lẻ và 9 câu chuyện khác" vẫn là một tập truyện đáng đọc đối với những ai yêu thích văn phong đặc trưng của Nguyễn Ngọc Tư. Những câu chuyện ngắn, gọn gàng, thấm đẫm chất nhân văn, khiến người đọc không khỏi suy ngẫm về cuộc đời và con người. Tuy nhiên, đối với những ai kỳ vọng một bước đột phá lớn, có lẽ tập truyện này sẽ gây ra một chút tiếc nuối. Đây là một tác phẩm tốt, nhưng chưa phải là xuất sắc nhất của Nguyễn Ngọc Tư.
Chia sẻ ý kiến của bạn