Liệu bạn có cảm thấy một đôi mắt đỏ lừ đang dõi theo bạn từ một góc khuất nào đó?
Tại một trường đại học, các hiện tượng kì dị liên tiếp xảy ra, sau khi năm nữ sinh ở cùng một căn phòng trong kí túc xá nhận được những bức thư khác nhau, lần lượt chết đi một cách bí ẩn. Rốt cuộc, ai đã đứng phía sau giết chết họ? Những vụ án giết người, phá xác hung tàn khiến trường học không còn bình yên. Sau khi cảnh sát vào cuộc, chân tướng cũng dần dần hiện ra, chính vào lúc tất cả mọi việc sắp được làm rõ, một âm mưu thâm độc mới lại âm thầm tiếp diễn…
Khi xâu chuỗi tất cả những nghi vấn và sự việc tưởng như không liên quan với nhau lại, người ta phát hiện ra những bí mật kinh hoàng. Những tiếng hú kỳ lạ trong đêm đen, những con người dị thường xuất quỷ nhập thần, những tội lỗi ghi khắc trong linh hồn…
Rốt cuộc mười tám năm trước đã xảy ra chuyện gì? Không ai biết rõ, hung án vẫn tiếp tục diễn ra, nạn nhân tiếp theo, rất có thể là bạn…
Đây là tiểu thuyết dài kỳ thứ ba của tôi, phải mất hơn ba tháng mới viết xong bộ tiểu thuyết này. Nói thật lòng, tôi đã nhiều lần đắn đo về cách sắp xếp nhân vật trong truyện. Đối với tôi mà nói, viết truyện là một công việc cực kỳ vui vẻ, tạo ra tình tiết câu chuyện, sắp xếp số phận của các nhân vật trong tiểu thuyết cũng rất thú vị và hấp dẫn. Lúc viết cuốn “Kiếp nạn người sói” này cũng như vậy, tôi luôn cho rằng mỗi một vật đều có giá trị tồn tại của nó. Kinh dị không chỉ là hoảng loạn, bên trong còn ẩn chứa nhân tính và dục vọng, có thể phản ánh được bộ mặt xấu xa của con người rõ rệt hơn bất cứ thứ nào khác. Trong xã hội hiện nay, có bao nhiêu người vì tiền bạc mà không từ thủ đoạn, cho dù đó là làm những chuyện vô nhân tính, tất cả cũng chỉ vì có được món tiền lớn. Cuốn sách này kể về một hành trình khá dài, sau nhiều tháng tôi đã hoàn thành xong bộ tiểu thuyết kinh dị vừa lạnh giá lại vừa ấm áp này.
Cũng giống như một hành trình du lịch tìm về con đường chính đạo, nhất định phải đi qua những con đường u tối, sa mạc hoang vu, mưa bão mãnh liệt, mới có thể nhận được ánh mặt trời ấm áp giữa không trung. Trong người bắt đầu phát ra thứ cảm giác đau đớn ngấm vào tận xương tủy, cuộc hành trình trước kia là bắt đầu cũng là kết thúc của tai họa, dùng sự ấm áp kết thúc vận mệnh của tất cả mọi người.
Đây là bộ tiểu thuyết kinh dị thứ ba, có lẽ đã bắt đầu quen thuộc với những cuốn tiểu thuyết hãi hùng, cho nên tôi thường xuyên lạc chân giữa những hãi hùng ấy, đôi khi cũng bắt gặp những miêu tả tình cảm bên trong.
Tình bạn, tình yêu, tình thân được đặt trong chiếc bình màu đen tràn đầy bất trắc, len lỏi cùng những bí mật riêng tư, sau cùng va chạm, cọ xát để tìm đường ra ngoài. Tình tiết không còn bị từ ngữ khống chế mà lúc viết lúc dừng tùy theo tình cảm, sau cùng luôn là một dấu chấm. Có lẽ đây là một thói quen viết truyện không tốt, bởi vì tôi đã viết xong đề cương cả truyện từ lâu, chỉ là đôi khi lại bị lệch hướng bởi một vài ý niệm hoặc ham muốn nào đó, ngay chính bản thân tôi cũng không biết phải kết truyện bằng phương thức thế nào. Cho nên, mỗi lần đăng tải câu chuyện lên mạng, mỗi lần các bạn hỏi tôi kết cục sau cùng thế nào, tôi đều mơ màng đáp lại, tôi vẫn chưa viết xong, tôi không biết được kết cục ra sao. Mọi người thường không hiểu được cách viết truyện như vậy, tôi lại cảm thấy dùng cách đó để sáng tác truyện kinh dị dường như sẽ tạo ra được cảm giác bất ngờ khó đoán.
Tôi cho rằng, tiểu thuyết là một cuộc tìm kiếm bằng linh hồn, bởi vậy tôi thường đeo lên những chiếc mặt nạ của các nhân vật khác nhau, trải nghiệm những cuộc đời khác nhau bằng ngôn từ để kiếm tìm kết thúc chưa ai biết trước. Cuốn sách này cũng là như vậy.
Trong một cuốn sách đương nhiên chẳng thể nào thiếu được là tình yêu lặng thầm. Từ Giai Thần là một người đàn ông vô cùng dịu dàng, Lý Bích Hoa vì thù hận mà rơi vào vực thẳm. Tôi đã tạo ra một Chu Thiên quá đỗi hoàn mỹ, thế nhưng sau cùng lại yêu thích Từ Giai Thần hơn cả, có lẽ bởi vì tấm chân tình kia của anh đã khiến người ta phải đau lòng, phải cảm động.
Thực ra ý nguyện ban đầu của tôi là hy vọng sáng tác ra một cuốn truyện kinh dị bình thường, chẳng bao lâu, tôi liền phát hiện mình đã dùng bút pháp kinh dị để miêu tả những tình tiết cảm động, khiến bộ tiểu thuyết này càng thêm đặc sắc.
Lo nghĩ là một chiếc chìa khóa mở ra tất cả các tình cảm, dưới danh nghĩa tình yêu, dẫn dụ tất cả các câu chuyện rơi vào vòng xoáy khủng bố cực đại, các bí mật trong quá khứ dần dần hiện ra. Thực ra đây là một cách viết truyện cực kỳ bình thường, mỗi người đều canh cánh trong lòng vì những sai lầm trong quá khứ. Nỗi hoảng sợ bắt nguồn từ sự bất an trong lòng, điều này gần như đã trở thành điều mà cả bộ tiểu thuyết này muốn diễn đạt, còn điều mà bản thân tôi muốn nói chính là sức mạnh của nhân tính. Nói cho cùng tất cả mọi câu chuyện đều bắt đầu từ một vài người hoặc ân oán từ đời trước.
Còn hung thủ sau cùng chỉ do quá đỗi bi thương, khốn khổ mà tính cách biến đổi, trở thành một kẻ ác độc.
Trên con đường sáng tác tiểu thuyết kinh dị, tôi là một người không đủ đơn thuần, lúc nào cũng muốn tìm điểm sáng hy vọng giữa đêm đen, để độc giả có thể gạt bỏ sợ hãi, từ đó cảm nhận được sự tốt đẹp của tình yêu.
Cho nên từ đầu tới cuối, chúng ta đều ngủ say trong ánh sáng ấm áp, trải qua một khoảng thời gian dài.
Thực ra chỉ cần một người không có tâm ma, dù cho có chuyện gì xảy ra cũng không thể sợ hãi. Vào lúc khủng hoảng, vẫn còn ánh sáng ấm áp xung quanh, đây chính là thứ tình yêu chẳng có ai đúng ai sai, nhưng lại đau đớn quặn lòng.
Mời các bạn đón đọc Kiếp Nạn Người Sói của tác giả Vương Văn Kiệt.
Leave a Reply