"Người Anh Không Lớn" của Marie-Aude Murail không chỉ là một cuốn sách thiếu nhi, mà còn là một tác phẩm chạm đến trái tim người đọc ở mọi lứa tuổi. Câu chuyện về hai anh em Kléber, với người anh trai "trên giấy tờ" ngoài hai mươi nhưng lại chỉ có trí tuệ của một đứa trẻ ba tuổi, đã khiến tôi không thể rời mắt. Sự thiếu thốn vật chất, nỗi đau mất mẹ và sự thờ ơ của người cha được khắc họa chân thực, nhưng không hề bi lụy.
Điều làm nên sức hút của cuốn sách chính là tình yêu thương mãnh liệt giữa hai anh em. Kléber, cậu bé lớp 12, gánh vác trách nhiệm vượt quá sức mình, chăm sóc người anh trai với sự kiên nhẫn và tình cảm đáng ngưỡng mộ. Mối quan hệ giữa họ không chỉ là tình anh em ruột thịt, mà còn là sự hỗ trợ, che chở lẫn nhau trong một thế giới khắc nghiệt. Tình yêu thương ấy lan tỏa ra cả những người xung quanh: bạn bè, hàng xóm, những người xa lạ… tất cả đều góp phần tạo nên một cộng đồng ấm áp, đầy tình người.
Mặc dù tình huống khá nặng nề, tác giả khéo léo sử dụng giọng văn nhẹ nhàng, dí dỏm, pha chút hài hước, đặc biệt là thông qua cái nhìn ngây thơ, trong sáng của Kléber. Chính điều này đã giúp cuốn sách tránh được sự u ám, thay vào đó là những khoảnh khắc xúc động, đầy hy vọng. Câu chuyện không chỉ đề cập đến sự khó khăn trong cuộc sống mà còn cho thấy vẻ đẹp của tình người, sự mạnh mẽ của tình yêu thương gia đình, và sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ.
"Người Anh Không Lớn" không chỉ là một câu chuyện hay, mà còn là một bài học sâu sắc về trách nhiệm, tình yêu thương và sự trưởng thành. Giải thưởng của Công ty đường sắt quốc gia Pháp SNCF và Giải thưởng của học sinh phổ thông Đức đã phần nào minh chứng cho chất lượng và giá trị của tác phẩm này. Tôi thực sự khuyên bạn nên đọc cuốn sách này, bởi vì nó sẽ để lại trong bạn những dư vị ngọt ngào, ấm áp và khó quên.
Chia sẻ ý kiến của bạn