Truyện Bóng Hình, trong lòng mỗi người đều có một cái bóng trong mình, mỗi khi cô đơn thì cái bóng đó đều xuất hiện đều an ủi cho nhau, dạng như một một loại tâm thần phân liệt.
Bản thân chịu một sự đả kích rất lớn hoặc chuyện đó liên quan tới một vấn đề nào đó khiến đối phương đều không thể kìm chế bản thân thì tự khắc sẽ nảy sinh ra ảo giác đó chính là dấu hiệu nói chuyện một mình hay tự mình làm gì đó nhưng khi tỉnh lại thì không nhớ gì hết.
Bóng hình trong lòng mỗi người đều có nhưng chúng ta phải biết cân bằng tâm trí như thế nao thì ới không xảy ra hiện tượng đó.
Kế hoạch triển khai một cuộc sống thanh đạm và khổ hạnh của Danielle Steel sụp đổ hoàn toàn khi bà kết hôn vào năm 17 tuổi và bắt đầu viết lách sau đó hai năm. Đến nay, ở tuổi, ở tuổi 60, nhà văn sắp sửa xuất bản cuốn tiểu thuyết thứ 72 có tiêu đề Honor Thyself.
Danielle Steel sinh năm 1947 tại New York. Bà là nhà văn có bút lực dồi dào và đặc biệt thành công về mặt thương mại. Tác phẩm của bà thường xuyên xuất hiện trên danh sách best-seller của The New York Times.
Những tiểu thuyết của Steel đã được xuất bản và dịch tại Việt Nam, gồm có:
- Now And Forever (Bây giờ và mãi mãi),
- The Ring (Chiếc nhẫn tình yêu),
- Second Chance (Cơ hội thứ hai),
- Five Days In Paris (5 ngày ở Paris)
- Ánh Sao Chiều
- Bóng Hình
- Hẹn Yêu
- Lối Về
- Một Thời Say Đắm
- Ngôi Sao Lầm Lỗi
- Annabelle Người Phụ Nữ Tuyệt Vời
- Những Trái Tim Vàng
- Ba Chàng Độc Thân
- Tình Khúc Mùa Thu
- Tiền Chuộc Mạng
- Sự Huyền Diệu của Tình Yêu
- Bẫy Tình
- Muôn Nẻo Đường Tình
- Thỏa Niềm Nguyện Ước
- Sóng Tình Phương Nam
- Bến Cũ
- Chị Em Gái
- Tình Yêu Cuối Cùng
- Hơn Cả Ước Mơ
- Người Vợ Người Tình
- Đến Rồi Bến Đợi
- Một Chặng Đường Dài
- Bến Bờ Tình Yêu
- Tiếng Nói Của Con Tim
- Nối Lại Tình Xưa
- Những Cánh Hoa Lạc Loài
- Nỗi Buồn Số Phận
- Âm Vang Ngày Cũ
- Cánh Đại Bàng Đơn Độc
- Quỷ Ám
- Tình Hè Rực Lửa
- Căn Nhà Trên Phố Hi Vọng
- Người Đàn Ông Tuyệt Vời
…
Ngay khi nào Charles và Geoffrey về nhà, Olivia sẽ phải là người thế Victoria, sống cuộc sống của Victoria. Giống như 1 diễn viên lần đầu tiên chuẩn bị ra sân khấu, Olivia muốn chết vì sợ. Cô đã chuẩn bị sẵn 1 bức thư gửi cho Charles, 1 cho cha cô và cả 1 bức viết cho chính mình. Trong thư cô hứa khi trở lại sẽ giải thích về cuộc bỏ trốn tới California này và thay cho chuyến tàu đi Liverpool cô nói dối rằng sẽ đáp xe lửa đi Chicago chiều nay.
Lúc Charles về, Olivia đã lấy lại bình tĩnh. Cô đã sẵn sàng cho vai diễn của mình. Charles bước vào phòng, nhìn qua gương mặt Olivia anh thấy ngay có điều khủng khiếp đã xảy ra. Quên hẳn cuộc cãi vã giữa 2 vợ chồng, anh gần như lao đến bên cô.
– Victoria, chuyện gì vậy? Em ốm ư?
Olivia xanh nhợt như tàu lá buông mình xuống ghế, biểu lộ 1 nỗi tuyệt vọng khủng khiếp.
– Là Olivia…
Anh chờ cô nói tiếp, hẳn không phải Olivia bị tai nạn, anh tự nhủ, vì nếu vậy Victoria đã phải ở bên cô ấy trong bệnh viện.
-… Chị ấy đi rồi.
– Đi đâu, Croton ư? Có vậy thôi sao? – Charles ngơ ngác.
Nhưng rõ ràng Victoria – hay đúng hơn là cô gái mà Charles nghĩ là Victoria – trông kiệt quệ như vừa mất đi 1 người thân trong gia đình.
– Em và cô ấy cãi nhau à?
Thời gian gần đây, cô ấy gây lộn với tất cả mọi người, kể cả chị gái mình. Olivia lắc đầu. Cô chẳng khó khăn gì để tỏ ra buồn thảm đến thế. Trên thực tế, sự ra đi của Victoria đã nhấn chìm cô trong biển u sầu. Làm sao cô phải nghĩ ra và tìm cách diễn ra nỗi đau mà chính cô đang phải chịu đựng? Cô đưa Charles lá thư đã chuẩn bị sẵn từ trước, để gửi cho Victoria. Không ai có thể phân biệt được chữ viết của 2 cô, kể cả Bertie.
Lá thư giải thích thật đơn giản rằng mặc dù trái tim Olivia tan nát khi làm điều này, nhưng có đã quyết định sống cách biệt 1 thời gian để suy nghĩ về cuộc đời mình. Từ khi Victoria đi lấy chồng, cô cảm thấy tuyệt vọng, mất phương hướng. Sự tồn tại ở Croton, sự cô độc, sự trống vắng đè nặng lên cô. Và kết quả, cô đã chọn cách ra đi như 1 sự giải thoát, mong rằng thời gian sẽ giải tỏa nỗi trầm uất của mình. Thậm chí cô còn nói có thể cô sẽ sống mốt phần đời còn lại trong 1 tu viện và sẽ không bao giờ lấy chồng.
…
Mời các bạn đón đọc Bóng Hình của tác giả Danielle Steel.
Leave a Reply