Jason Dark khởi đầu sự nghiệp viết văn của mình vào năm 1966 với một tiểu thuyết giả tưởng. Sau đó, ông tiếp tục viết một vài tiểu thuyết hình sự và Western, cho tới khi sáng tác ra nhân vật John Singlair, một chàng thám tử tại London, nhân viên của Scotland Yard. Đối tượng theo dõi, diệt trừ của John không phải là những tội phạm bình thường. Cùng các bạn bè, cây thánh giá thần và khẩu Beretta bắn đạn bạc, John Singlair là một chuyên gia đuổi ma diệt quỷ. Thành công của những chuyến phiêu lưu mà John thực hiện đã đẩy sáng kiến thành một loạt truyện với số lượng độc giả không ngừng tăng.
Jason Dark sử dụng tất cả mọi “ngóc ngách” của thế giới bí hiểm, từ những huyền thoại cổ đại bao trùm châu lục như quỷ Medusa, ma cà rồng, cương thi… những câu chuyện của đạo Thiên Chúa, đạo Phật, đạo Hồi, các nhóm đạo Á, Mỹ, Âu, những truyền thuyết của từng địa phương cụ thể, trộn lẫn với những lý thuyết khoa học viễn tưởng hết sức hiện đại như trường thời gian, các trường vật chất, dòng điện sinh học cực mạnh… Chất huyền thoại được tác giả dùng để “xử lý” những vấn đề thời sự nóng bỏng theo một nhân sinh quan dương bản: bảo vệ môi trường, giữ gìn nền tảng gia đình, giữ gìn lòng tin vào cái thiện…
Trong mỗi một tiểu thuyết, tác giả cho người anh hùng của mình ra trận tại một địạ điểm cụ thể tại các nước châu Âu và kể cả các địa điểm tại châu Phi, châu Mỹ. Những yếu tố đặc thù trong những huyền thoại của địa phương được sử dụng làm nền tảng cho một cuộc đụng đầu quyết liệt giữa cái tốt và cái xấu. Mạch chuyện nhanh gọn là sức thu hút chính.
Những nét miêu tả tuy thoáng qua song sắc sảo về phong cảnh, tập tục của địa phương cũng tạo nên một khía cạnh hấp dẫn khác. Một điểm cần nhấn mạnh trong loạt truyện John Singlair là giới hạn tuân thủ Luật Bảo vệ Thanh Thiếu niên của nước Đức được tác giả Jason Dark luôn luôn giữ vững: rất hấp dẫn, song không quá đẫm máu, không quá căng thẳng, không quá nhiều xác chết. Cái tốt, cái dương bản luôn vượt lên, luôn chiến thắng bản thân mình, đạt tới những đỉnh cao mới.
– Bàn tay gã đao phủ (Geisterjäger John Sinclair #248 – Gatanos Galgenhand)
– Điệu nhảy thầy tu (Geisterjäger John Sinclair #270 – Geistertanz der Teufelsmönche)
– Câu đố bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #640 – Das Blut-Rätsel)
– Nhóm đạo Wyang (Geisterjäger John Sinclair #688: Der Kult)
– Điệu Tango bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #718: Tango Fatal)
– Con quái vật sau những nụ hoa (Geisterjäger John Sinclair #731 – Die Blüten-Bestie)
– Lưỡi dao bị nguyền rủa (Geisterjäger John Sinclair #740: Todesgruß der Templer)
– Bi kịch người sói (Geisterjäger John Sinclair #759 – Werwolf-Wahnsinn)
– Thiên tài bí hiểm (Geisterjäger John Sinclair #791 – Diondra, einfach mörderisch)
– Bức tường đá kinh hoàng (Geisterjäger John Sinclair #865 – Auf ewig verflucht)
– Con quỷ đất (Geisterjäger John Sinclair #879 – Das Erdmonster)
– Con gái quỷ Medusa (Geisterjäger John Sinclair #1778 – Das Wappen der Medusa)
– Lạc vào cõi ma
– Đội quân ánh sáng
– Dàn máy tính quỷ ám
Một tên đang lái xe, hai tên khác ngồi ở hàng ghế sau, kẹp Matteo vào giữa. Tuy không phải loại người nhút nhát, nhưng tình huống hiện thời khiến thân hình anh ta như đang mềm nhũn xuống. Ngôi nhà trên đỉnh đồi, điểm cuối của con đường mòn ngoằn ngoèo, đã từ lâu trở thành huyền thoại: Người ta có thể đi vào trong, nhưng chẳng thể ra.
Matteo ngửi thấy mùi máu. Dĩ nhiên rồi, chúng cư xử với anh đâu có dịu dàng, lịch sự gì. Cán một khẩu súng lục đã đập gãy liền mấy chiếc răng. Những ngọn đòn khác thọc vào dạ dày, cuối cùng đã đẩy anh gục xuống.
Tạt liên tiếp nhiều xô nước lã, bọn đàn ông sau đó đã kéo giật Matteo ra khỏi trạng thái mơ màng, đẩy anh lên chiếc Mercedes màu đen này. Hệ máy điều hòa nhiệt độ tối tân của nó khiến Matteo càng có cảm giác rõ ràng hơn về một nấm mồ lạnh lẽo…
Đưa mắt qua cửa sổ, anh nhìn thấy con vịnh nhỏ. Nó lờ mờ nằm thật sâu dưới chân họ, một bức tranh tuyệt vời, khung cảnh của những cây cọ, của biển và của gió.
Đứng ở đây sẽ chẳng ai nghĩ tới cái chết. Người ta ngửi thấy mùi hoa, nhìn thấy những tán lá cọ lao xao theo làn gió dịu dàng.
Chiếc xe nặng nề lừ lừ tiến dọc con đường, không hề gây một tiếng động. Nó uốn thật sát những vòng cua, trôi mềm như lụa về phía trước, chỉ thỉnh thoảng mới vang tiếng loạt soạt khe khẽ của những cành cây nhỏ chạm vào xe. Cặp đèn pha nhợt nhạt của chiếc xe trông như đôi mắt của một người đã chết, trân trân chĩa thẳng vào bầu trời đêm.
Chỉ một khúc quanh nữa thôi là họ sẽ tới đích.
Matteo rất muốn cúi người về phía trước và nôn ra, nhưng Maldini và Evani chắc chắn sẽ không cho phép. Gã lái xe là Baggio, tên trẻ nhất trong nhóm hành quyết.
Chiếc xe lượn theo khúc quanh cuối cùng. Ánh sáng đèn pha đổ vào khoảng sân nhỏ ngay trước ngôi nhà có những bậc thềm rất rộng. Cánh cửa vào nhà nằm hơi khuất, đằng trước nó là một hàng hiên rộng với những khuôn cửa sổ cũng rất lớn.
Tất cả các cửa sổ đều đóng kín và trông chúng như những hình chữ nhật màu đen. Không một tia sáng lóe lên sau bất kỳ một khuôn kính nào. Ngôi nhà lạnh lùng như một nấm mồ, nó u ám đến mức Matteo đột nhiên thấy người cóng lại.
Baggio dừng xe.
Gã cũng chính là kẻ đầu tiên mở cửa, bước xuống. Khi ra ngoài, Evani và Maldini ngay lập tức lách sang hai bên để Baggio chĩa nòng súng máy vào người cuối cùng rời xe là Matteo. Người đàn ông không còn khả năng chống cự. Cảm giác đau đớn hành hạ ghê gớm khi anh lom khom rời chiếc Mercedes rồi lảo đảo đứng lại.
Maldini giơ tay tóm lấy vai anh, tay hắn cứng như sắt. Evani đã đi về phía trước. Gã theo những bậc thềm lên cao, mở cửa nhà ra.
Matteo bị dẫn vào trong. Vừa bước qua ngưỡng cửa anh đã nghe rõ cả người. Chẳng phải chỉ vì không khí lạnh lẽo trong ngôi nhà, mà người đàn ông còn đột ngột nhớ tới không biết bao nhiêu câu chuyện về nó đã được người ta thì thào vào tai nhau.
Một số người nói rằng ai bị đẩy vào đây sẽ bị ăn thịt, những người khác lại kể về những vụ hành quyết đẫm máu, về những đòn tra tấn kéo dài. Chắc chắn rất ít người biết sự thật. Mà những kẻ biết thì im lặng.
Maldini đóng cửa lại. Evani đã bật đèn trong khuôn sảnh nhỏ, Baggio coi chừng Matteo.
Đó là một căn phòng trống rỗng.
Matteo nhìn quanh. Anh tìm những dấu vết của máu, của da và xương người, nhưng chẳng phát hiện ra thứ này lẫn thứ kia. Căn phòng thật sự trống rỗng.
Nếu trong nhà này có dụng cụ tra tấn thì chúng phải được đặt ở những căn phòng khác hoặc dưới tầng hầm chứ không phải ở đây.
Anh bị dẫn đi.
Trước mặt họ có nhiều cánh cửa, có cả một cầu thang dẫn lên cao, nhưng Evani quả quyết bước về một căn phòng ở tầng trệt. Gã xoay khóa và mở cửa ra.
Rồi gã gật đầu với những tên còn lại.
Mặc dù rất sợ, Matteo vẫn cố gắng quan sát thật kỹ và nhận ra vẻ lấm lét trong ánh mắt mà Evani ném vào khoảng không gian tối om đằng sau cánh cửa nọ.
Thì ra mục tiêu là căn phòng này.
Tất cả các cơ bắp trên người Matteo căng cứng lại. Đột ngột, mồ hôi lạnh như đã đóng băng và toàn bộ quần áo dán sát vào da thịt. Người đàn ông không dám đưa tay lên trán lau mồ hôi, trong miệng anh vẫn còn nghe tanh mùi máu. Maldini đứng sau anh. Chỉ tới khi Evani gật đầu, Matteo mới bị hắn đẩy nhẹ vào sau lưng, thẳng về hướng cánh cửa phòng đang mở rộng. Anh biết mình phải đi vào trong đó.
Đi ngang qua Evani.
Gương mặt đóng băng, dường như tất cả các cơ mất của gã đều đã chết cứng. Trong suốt con đường đi tới đây, cả ba gã đàn ông đều lầm lỳ như ba tảng đá. Bây giờ chúng cũng không nói, chúng chỉ sập cửa lại ngay khi Matteo vừa bước chân vào trong.
Thế là hết, kết thúc!
Không gian quanh người đàn ông đột ngột tối đen như mực. Matteo mở rộng mắt ra nhìn, nhưng không thấy gì. Bóng tối giữa những bức tường phủ xuống anh.
Có còn đường trở lại?
…
Mời các bạn đón đọc Bức Tường Đá Kinh Hoàng của tác giả Jason Dark.
Leave a Reply