Con đường hoàn hảo – Osho

Tôi nhìn thấy con người chìm sâu trong bóng tối mịt mù. Người đó đã trở nên giống như ngôi nhà bị tắt đèn trong đêm đen. Một cái gì đó trong người đó đã bị dập tắt. Nhưng ngọn đèn bị dập tắt đó có thể được thắp lại.

Tôi cũng nhìn thấy người đó mất hết phương hướng. Người đó đã trở nên giống như con thuyền lạc hướng trên đại dương mênh mông. Người đó đã quên nơi nào mình muốn đến và những gì mình muốn trở thành. Nhưng ký ức về những gì bị lãng quên có thể được đánh thức lại trong người đó.

Mặc dù bóng đêm, nhưng không có lý do cho tuyệt vọng. Bóng đêm càng dày đặc hơn thì rạng đông càng gần hơn. Tôi nhìn thấy sắp bùng nổ sự tái sinh thần thánh trên toàn thế giới. Con người mới chuẩn bị được sinh ra và chúng ta đang cùng đau cái đau sinh nở đó. Nhưng sự tái sinh này cần sự hợp tác của mỗi chúng ta. Nó sẽ xuất hiện thông qua chúng ta, và thông qua chỉ mỗi chúng ta. Chúng ta không chỉ là những khán giả. Tất cả chúng ta phải chuẩn bị cho sự tái sinh này bên trong chúng ta.




Sự đến gần của ngày mới đó, của rạng đông đó, sẽ chỉ xuất hiện nếu chúng ta tự làm tràn đầy bởi ánh sáng. Điều đó tùy thuộc vào việc chúng ta biến khả năng thành hiện thực. Tất cả chúng ta là những viên gạch cho dinh thự ngày mai, và chúng ta là nhưng tia sáng của mặt trời tương lai sẽ ra đời. Chúng ta là những người sáng tạo mà không phải là những khán giả. Tuy nhiên, nhu cầu không phải chỉ cho việc sáng tạo tương lai, mà còn hco sự sáng tạo của chính hiện tại, là sự sáng tạo của chính chúng ta. Bằng sự sáng tạo chính mình mà con người tạo ra nhân loại. Cá thể là thành phần của xã hội, tiến hóa và cách mạng có thể xảy ra thông qua cá thể. Bạn là thàn phần đó.

Chính vì vậy mà tôi muốn kêu gọi bạn. Tôi muốn đánh thức bạn từ giấc ngủ của bạn. Bạn không nhìn thấy rằng, cuộc đời bạn đã trở nên quá vô nghĩa và vô dụng, trở nên hoàn toàn tẻ nhạt sao? Cuộc sống đã mất đi tất cả ý nghĩa, tất cả mục đích. Nhưng đây là lẽ tự nhiên. Không có ánh sáng trong trái tim con người thì cũng không thể có bất kỳ ý nghĩa nào trong cuộc đời họ. Không thể có bất kỳ niềm vui nào trong cuộc đời họ khi không có ánh sáng trong chính bản thể họ.

Thực tế là, chúng ta nhận ra sự vô dụng và gánh nặng của ngày nay không phải vì chính cuộc sống là vô nghĩa. Cuộc sống là sự mãn nguyện không giới hạn. Nhưng chúng ta đã quên con đường dẫn tới đích, dẫn tới sự mãn nguyện đó. Chúng ta chỉ đơn giản là tồn tại và không có gì để làm với cuộc sống. Đây không phải là sống, đây chỉ là chờ đợi cái chết. Làm thế nào để việc chờ đợi cái chết lại có thể là cái gì đó khác với sự buồn tẻ? Làm thế nào mà nó lại có thể trở thành niềm vui?




Tôi đến đây để nói với bạn điều này: có phương pháp đánh thức bạn khỏi giấc mơ tồi tệ đã khiến cho bạn sai lầm suốt cuộc đời. Con đường đã luôn có đó. Con đường dẫn từ bóng tối tới ánh sáng là con đường vĩnh hằng. Chắc chắn nó có đó, nhưng chúng ta đã quay mặt đi. Tôi muốn các bạn đối diện với nó. Con đường này là dharma, là đạo. Nó là phương tiện thắp lại ánh sáng trong con người; nó định hướng cho con thuyền trôi dạt của con người. Mahavira đã từng nói, trong dòng đời cuộn chảy hỗn mang thì tôn giáo là ốc đảo duy nhất tin cậy, là điểm đến và là nơi nương náu an toàn.

Có phải các bạn đang khát khao cuộc sống tràn đầy ánh sáng cùng niềm vui? Các bạn có muốn đạt được sự thật mang đến cho mình sự bất tử! Nếu vậy, tôi mời các bạn. Hãy chấp nhận lời mời của tôi – vì niềm vui, vì ánh sáng, vì sự bât tử. Chỉ đơn giản là mở mắt mình ra. Thế ròi các bạn sẽ được hưởng thế giới mới của ánh sáng. Các bạn không phải làm bất kỳ điều gì, các bạn chỉ mở mắt mình ra. Các bạn phải thức dậy và nhìn.

Không có gì trong con người thực sự bị dập tắt hoặc bị mất phương hướng, nhưng nếu mắt của người đó vẫn nhắm thì bóng tối vẫn trải dài khắp mọi nơi, và tất cả mọi cảm giác về phương hướng vẫn bị lỡ. Bằng việc nhắm mắt, con người bị mất mọi thứ; bằng việc mở chúng, con người trở thành vị vua.

Tôi đang kêu gọi bạn thức dậy từ giấc mông của bạn về sự suy tàn của hoàng đế. Tôi ước mong bạn biến thất bại thành chiến thắng, biến sự tối tăm của bạn thành ánh sáng, biến cái chết của bạn thành bất tử. Bạn có sẵn sàng lên thuyền cùng tôi cho chuyến du hành này không?

Trước khi bắt đầu công việc của mình, xin hãy vui lòng chấp nhận tình yêu thương của tôi. Đây là điều duy nhất, mà với nó, tôi có thể chào đón bạn đến với vùng đồi núi quạnh hiu và hẻo lánh này. Tôi không còn gì khác để tặng bạn. Tôi muốn chia sẻ với bạn tình thương yêu vô hạn và sự hiện diện của Chúa trời trong tôi. Tôi ước ao phân phát điều đó. Và thật ngạc nhiên, tôi càng chia sẻ nhiều thì nó càng phát triển! sự giàu có thực sự gia tăng cùng sự phân phát, còn sự giàu có suy giảm bởi việc chia sẻ thì không bao giờ là giàu có thực sự. Vậy thì bạn sẽ chấp nhận tình thương yêu của tôi? Tôi nhìn thấy trong mắt bạn tình thương yêu tôn trào như là câu trả lời dành cho tôi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *