"Những Tháng Năm Rực Rỡ" không chỉ là một câu chuyện về bệnh tật, mà là một bản tình ca về tình yêu thương gia đình mãnh liệt, về sự chấp nhận số phận và hơn hết, về niềm tin vào vẻ đẹp của cuộc sống dù ngắn ngủi. Câu chuyện mở đầu bằng một tuyên ngôn đầy ám ảnh: "Bố mẹ có tôi khi mới mười bảy tuổi. Năm nay tôi vừa tròn mười bảy." Ngay lập tức, người đọc bị cuốn vào số phận bi kịch nhưng cũng đầy xúc động của Ah Reum – cậu bé 17 tuổi nhưng mang thân xác già nua 80.

Tác giả khéo léo dẫn dắt người đọc đi qua từng cung bậc cảm xúc của Ah Reum, từ sự sợ hãi, bất lực trước căn bệnh quái ác, đến sự lạc quan, yêu đời đáng kinh ngạc. Dù thời gian đang dần cạn kiệt, cậu vẫn giữ được sự háo hức, tinh tế trong việc cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống, từ ngôn từ đến tình cảm gia đình, cho đến những rung động đầu đời vụng dại nhưng trong sáng. Chính sự hồn nhiên, mạnh mẽ ấy của Ah Reum đã làm lay động trái tim người đọc.

Hình ảnh người cha và người mẹ, dù vẫn còn trẻ con ở một khía cạnh nào đó, nhưng lại thể hiện tình yêu thương vô bờ bến dành cho con trai. Họ yêu thương Ah Reum một cách chân thành, hết lòng chăm sóc và bảo vệ cậu, tạo nên một gia đình ấm áp, đầy ắp tình thương bất chấp hoàn cảnh éo le. Sự đối lập giữa tuổi tác sinh học và tâm hồn của các nhân vật tạo nên một sức hút đặc biệt, khiến câu chuyện trở nên sâu sắc và đầy ý nghĩa.

"Những Tháng Năm Rực Rỡ" không chỉ khiến người đọc rơi nước mắt trước sự tàn nhẫn của số phận, mà còn truyền tải thông điệp tích cực về ý nghĩa cuộc sống. Dù thời gian có hạn hẹp, ta vẫn có thể sống trọn vẹn, yêu thương và để lại những dấu ấn đẹp đẽ. Đây là cuốn sách đáng đọc, để cảm nhận về tình yêu thương, lòng dũng cảm và sức mạnh của niềm tin vào cuộc sống. Sách có thể sẽ để lại dư vị buồn man mác nhưng cũng đầy hy vọng, thúc đẩy ta trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại.


Chia sẻ ý kiến của bạn

Điền thông tin của bạn vào các trường bên dưới để gửi bình luận.