“Sống khó hơn là chết” không phải là một cuốn sách dễ đọc, dễ hiểu. Nó không có một cốt truyện tuyến tính, hay một kết thúc trọn vẹn, mà thay vào đó là một dòng suy tư, một chuỗi những quan sát chông chênh, đầy day dứt của người kể chuyện về bản chất con người và sự tàn khốc của chiến tranh.

Đoạn trích cho thấy tác giả tập trung vào việc miêu tả tâm lý nhân vật, đặc biệt là nhà văn – nhân vật trung tâm – đang vật lộn với những câu hỏi lớn về đạo đức, lòng tham, và sự bất công trong xã hội. Nhà văn, có lẽ là tiếng nói của chính tác giả, không đưa ra câu trả lời dứt khoát, mà chỉ đặt ra những vấn nạn, những nghịch lý, khiến người đọc phải tự suy ngẫm.

Điểm mạnh của đoạn trích nằm ở sự chân thực, sống động trong việc khắc họa nhân vật. Hình ảnh nhà văn “vò đầu bứt tai”, “ngao ngán gục xuống mặt bàn”, hay chị Nhài “ngồi đờ đẫn, nhìn vào khoảng trống hun hút của cõi lòng mình” đều rất đắt giá, thể hiện sự dằn vặt nội tâm một cách sâu sắc. Sự xuất hiện của “con ma men” – một nhân vật tưởng chừng như phụ – lại mang tính biểu tượng, phản ánh những hệ lụy của chiến tranh và sự tha hóa của con người.

Tuy nhiên, chính sự thiếu vắng một cấu trúc truyện rõ ràng cũng có thể là điểm yếu. Đoạn trích có phần rời rạc, những suy nghĩ của nhà văn dường như nhảy vọt từ vấn đề này sang vấn đề khác. Người đọc cần sự kiên nhẫn và khả năng cảm nhận để nắm bắt được ý đồ của tác giả.

Tóm lại, “Sống khó hơn là chết” (dựa trên đoạn trích) dường như là một tác phẩm triết lý hơn là một cuốn tiểu thuyết giải trí. Nó đòi hỏi người đọc phải có sự suy ngẫm sâu sắc, sẵn sàng đón nhận những câu hỏi khó, những cảm xúc phức tạp mà tác giả đặt ra. Nếu bạn thích những tác phẩm đậm chất suy tư, khám phá chiều sâu tâm lý nhân vật và những vấn đề xã hội nan giải, thì đây có thể là một lựa chọn đáng xem xét. Nhưng nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện với cốt truyện hấp dẫn, kịch tính, thì có lẽ đây không phải là sự lựa chọn phù hợp.


Chia sẻ ý kiến của bạn

Điền thông tin của bạn vào các trường bên dưới để gửi bình luận.