Tín tâm minh, sách về hư không
Lời giới thiệu
Trước khi nghe Osho, tôi đã hiểu Thiền chỉ là tuyển tập những câu đố khó hiểu, những tình huống không thể có, và vài câu chuyện cười. Ở đâu đó tôi đã nghĩ nó phải ẩn giấu ý nghĩa nào đó, nhưng chẳng ai dường như có thể giải được những câu đố đó. Nhưng thế rồi, bởi một loạt “tình cờ” may mắn tạo nên lịch sử đời tôi, tôi đã tới gặp và nghe Osho.
Osho không nói về Thiền, Người là Thiền sư vì Người là bậc thầy của tất cả các loại tôn giáo mà Người nói tới, là bậc thầy của tinh hoa của chúng. Bất kì điều gì Người nói, Người đều nói từ kinh nghiệm trực tiếp riêng của mình về chính hiện tượng, và theo ngôn ngữ rõ ràng và đơn giản đến mức câu đố lập tức được giải quyết, nhưng không bí ẩn nào bị phá huỷ cả.
Trong những bài nói này, Osho mở rộng và minh hoạ cho Bài thơ về Tín Tâm của thiền sư Tăng Xán làm chói ngời chúng lên dưới ánh sáng kinh nghiệm của chúng ta trong thế giới này, cho nên chúng trở thành có ý nghĩa với chúng ta bây giờ. Là bậc thầy của im lặng và bậc thầy của lời nói, Osho hành động như cây cầu giữa cái trống rỗng vô trí của Tăng Xán và con khỉ huyên thuyên bên trong chúng ta.
Những lời này của Tăng Xán trong tiếng Trung Quốc được gọi là “Lời khắc vào trái tim chân lí.” Chúng là những lời duy nhất mà Tăng Xán đã thốt ra, và chúng rất mạnh mẽ. Osho nói về chúng
Những lời này là như nguyên tử, chúng tràn đầy năng lượng. Bất kì khi nào một người đã chứng ngộ nói điều gì đó, lời này là hạt mầm và trong hàng triệu năm lời này sẽ vẫn còn là hạt mầm và sẽ tìm tới trái tim.
Nếu bạn sẵn sàng, sẵn sàng để trở thành mảnh đất, thế thì những lời này, những lời cực kì mạnh mẽ này của Tăng Xán chúng vẫn sống động, chúng là hạt mầm chúng sẽ đi vào trong trái tim bạn nếu bạn cho phép và bạn sẽ khác hoàn toàn qua chúng.
Nhưng trái tim chúng ta đã trở nên đóng lại với những lời của vô hạn: Thượng đế, chứng ngộ, tình yêu, điều thiêng liêng tất cả đã đã bị dùng sai đến mức chúng đã trở thành vô nghĩa và ngớ ngẩn. Osho cụ thể hoá ý nghĩa lời của Tăng Xán trong bản thân mình, trong bản thể Người, và chuẩn bị cho chúng ta tự chấp nhận những kinh nghiệm này.
Với những bài nói này Người dẫn chúng ta qua mê cung của tâm trí phức tạp của mình tới điểm mà từ đó, nếu mắt chúng ta trong trẻo, chúng ta có thể thấy được thực tại. Từ lí trí Người đưa chúng ta tới bến bờ của vô lí trí, tới điểm mà, nếu tại chúng ta hài hoà, chúng ta có thể nghe thấy âm thanh của im lặng. Với cách thiền Người phát minh ra, Osho tạo ra những tình huống cho chúng ta trong đó có năng lượng và cơ hội để giải toả đi tất cả những cái che mờ tầm nhìn của chúng ta và vướng víu tai chúng ta quá khứ của chúng ta, kìm nén của chúng ta và tâm trí chúng ta.
Osho đã nói về tất cả những bậc thầy đã chứng ngộ đã từng sống trên thế gian này, không trong bất kì nỗ lực nào để làm chúng ta tin vào qui tắc nào đó hay thuyết phục chúng ta về ý tưởng nào đó, mà để chỉ ra cho chúng ta một số con đường khác nhau tiếp cận tới thực tại đa diện và mâu thuẫn. Người không quan tâm tới những lí thuyết và triết lí và những ‘giáo’, về những điều này, Người nói, đấy là cái chen vào giữa chúng ta và thực tại. Bao giờ Người cũng nhấn mạnh rằng để biết thực tại, Thượng đế, chứng ngộ, niết bàn, hay bất kì cái gì bạn thích gọi nó, chúng ta phải tìm ra con đường tiếp cận riêng của mình.
Trong khi nói về Tăng Xán, hay Jesus, hay Phật, tập trung của Osho vẫn là vào chúng ta, từng cá nhân người tìm kiếm, và trưởng thành của chúng ta hướng tới việc hiểu của riêng mình về chính mình. Người nói: Bạn là con đường, và bạn là mục tiêu, và không có khoảng cách giữa bạn và mục tiêu.
Bạn là người tìm kiếm và bạn là cái được tìm kiếm; không có khoảng cách giữa người tìm kiếm và cái được tìm. Bạn là người tôn thờ và bạn là cái được tôn thờ. Bạn là đệ tử và bạn là thầy. Bạn là phương tiện và bạn là mục đích. Đây là Đạo Lớn.
Ma Yoga Pratima
Leave a Reply