Tình yêu, tự do, một mình – Osho

Công án về mối quan hệ

Trong Symposium của Plato, Socrates nói:

Người công phu điều huyền diệu của yêu sẽ trong tiếp xúc không chỉ với cái phản xạ, mà với bản thân chân li. Để biết ân huệ này của bản tỉnh con người, người ta không thể tìm đâu ra người giúp đỡ tốt hơn là yêu.

Tôi đã từng cả đời bình luận về yêu, theo cả nghìn cách khác nhau, nhưng thông điệp là một. Chỉ một điều nền tảng cần phải được ghi nhớ: Nó không phải là yêu mà bạn vẫn nghĩ là yêu đâu. Cả Socrates không nói về yêu đó mà tôi cũng không nói về nó.




Yêu bạn biết không là gì ngoài thôi thúc sinh học; nó phụ thuộc vào hệ thống hoá chất của bạn và hoóc môn của bạn. Nó có thể bị thay đổi rất dễ dàng một thay đổi nhỏ trong hệ thống hoá chất của bạn và yêu mà bạn nghĩ là “chân lí tối thượng” sẽ đơn giản biến mất. Bạn đã gọi thèm khát là “yêu.” Phân biệt này đáng được ghi nhớ.

Socrates nói, “Người công phu điều huyền diệu của yêu…” Thèm khát chẳng có điều huyền diệu nào. Nó đơn giản là trò chơi sinh học; mọi con vật, mọi con chim, mọi cái cây đều biết về nó. Chắc chắn yêu có điều huyền diệu sẽ hoàn toàn khác với yêu mà bạn vẫn thường quen thuộc.

Người công phu điều huyền diệu của yêu sẽ trong tiếp xúc không chỉ với phản xạ, mà với bản thân chân lí.




Yêu này, cái có thể trở thành tiếp xúc với bản thân chân lí, nảy sinh chỉ từ tâm thức của bạn không từ thân thể bạn, mà từ con người cốt lõi bên trong nhất. Thèm khát nảy sinh từ thân thể bạn, yêu nảy sinh từ tâm thức bạn. Nhưng mọi người không biết tâm thức của mình, và hiểu lầm cứ tiếp diễn mãi thèm khát thân thể của họ được lấy làm yêu.

Rất ít người trên thế giới này biết được tới yêu. Đó là những người đã trở nên im lặng thế, an bình thế… và từ im lặng và an bình đó họ đi vào tiếp xúc với con người bên trong nhất của mình, linh hồn họ. Một khi bạn trong tiếp xúc với linh hồn mình, yêu của bạn trở thành không chỉ là thân thuộc mà đơn giản là cái bóng của bạn. Dù bạn đi đâu, dù bạn đi tới bất kì ai, bạn cũng đều yêu.

Ngay bây giờ, điều bạn gọi là yêu mới chỉ hướng tới ai đó, hạn chế vào ai đó. Và yêu lại không phải là hiện tượng có thể bị giới hạn. Bạn có thể có nó trong bàn tay để mở, nhưng bạn không thể có nó trong bàn tay nắm của mình được. Khoảnh khắc tay bạn nắm lại, chúng thành trống rỗng. Khoảnh khắc tay bạn mở ra, cái toàn thể của sự tồn tại lại có sẵn cho bạn.

Socrates đúng: Người biết yêu cũng biết chân lí, bởi vì chúng chỉ là hai cái tên của một kinh nghiệm. Và nếu bạn còn chưa biết tới chân lí, nhớ rằng bạn vẫn còn chưa biết tới yêu đâu.

Để biết ân huệ này của bản tính con người, người ta không thể tìm đâu ra người giúp đỡ tốt hơn là yêu.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *