Sách Nói Xuyên Thấm
 

Trên chiếc xe buýt hai tầng vào một ngày mùa Hè, cuộc gặp gỡ tình cờ đã bẻ ngoặt dòng chảy cuộc sống của Nguyên và Doanh Minh. Từ khoảnh khắc ấy, hiện ra hương thơm kỳ bí bao quanh, khiến hai người trẻ tuổi và cô độc không thể ngừng nghĩ về nhau.

Sau cuộc gặp gỡ định mệnh, một vài hiện tượng kỳ lạ xảy ra, bắt đầu từ ngôi nhà mới, nơi Minh và cha cô chuyển đến sống cách đó chưa lâu. Ngay cả ngôi trường nơi Minh đi học, các sự kiện bất thường cũng kéo đến: Hai học sinh khối 12 chuyển đến, một trong đó chính là chàng trai mang theo mùi hương bí hiểm của loài hoa tử đinh hương…

Và án mạng bất ngờ đã đẩy bốn thành viên của ngôi trường trung học danh tiếng vào cuộc truy đuổi một bí mật đáng sợ. Sẽ có người giành mối lợi lớn lao trong bí mật ấy. Sẽ có kẻ bị huỷ diệt. Quan trọng hơn cả, chỉ khi xuyên hết hành trình này, họ mới thấu rõ chân dung của nhau, và phát hiện con người thật của chính mình. Sau cuộc gặp gỡ định mệnh Nguyên và Doanh Minh, một vài hiện tượng kỳ lạ xảy ra… Minh là ai? Tại sao cô gái nhỏ kín đáo và nhút nhát ấy luôn trở thành tâm điểm của các sự kiện ghê rợn?




Là một linh hồn lang thang trong thế giới này, với mục tiêu đã định sẵn, vì lẽ gì vào những thời khắc quyết định, cận kề chiến thắng, Nguyên lại tự mình làm vuột mất cơ hội thành công? Vị trí của cô bạn thời trang và sôi nổi Tina sẽ ở đâu? Cô ấy đứng về phía ai trong cuộc chạy đua truy tìm quyền lực bí mật? Và không thể bỏ qua, phía sau lớp vỏ ngoài nổi loạn bất cần của một chàng trai bóng rổ, Trung là một người như thế nào?

*** Xuyên thấm là tác phẩm chốt lại cho bộ ba fantasy của Tủ sách teen thế kỷ 21, pha trộn giữa hai thể loại trinh thám (detective) và kinh dị (thriller). Bí mật dẫn dắt bí mật. Những nút thắt liên tục nghẹt thở khiến bạn không thể dừng lại một khi đã chạm vào lời kể đầu tiên.

Bố cục khác lạ giúp bạn hóa thân vào từng góc nhìn riêng biệt của bốn người bạn – bốn nhân vật chính dẫn dắt toàn bộ câu chuyện. Xuyên thấm sẽ xuất hiện trong hình thức illustrated book – sách minh họa cao cấp. Phần nhìn của Xuyên thấm mang đậm hơi hướng siêu thực, tính biểu trưng độc đáo được nhấn mạnh.




Bố cục đăng đối khác lạ, với từng nhân vật như hiện ra từ các quân bài tarot huyền bí sẽ khiến những ai là tín đồ của loại hình mỹ thuật hiện đại khó lòng chối từ sức hút của Xuyên thấm. Vượt qua lằn ranh giữa sự sống và cái chết, gạt bỏ mọi toan tính tối tăm, để phần lương thiện trong mỗi con người mạnh hơn tham vọng của chính họ, chỉ có thể duy nhất sức mạnh của tình yêu thuần khiết.

Thông điệp giản dị mà sâu thẳm này sẽ được Phan Hồn Nhiên và Phan Vũ Linh gửi đến cho các bạn một cách trọn vẹn, lắng đọng trong Xuyên thấm.

***
Trên đỉnh những cây cổ thụ sừng sững, bóng tối là một khối mềm xốp dày đặc. Những hạt mưa to nặng đang rơi nhưng không chạm xuống đất. Hàng vạn cành nhánh đã vươn ra thấm trọn những phiến nước còn ở lưng chừng không gian.
Có một tích tắc, chàng trai trẻ hướng đôi mắt xanh trong suốt lên c




Âm thanh dường như chưa từng tồn tại trong không gian này nếu không kể từ những hốc đen được tạo nên bởi hàng vạn cội rễ già nua nhô hẳn lên mặt đất, thảng khi vẳng ra tiếng ngân của sự im lặng.

Đế giày vải mềm tiếp tục lướt bên trên thảm lá mục, khá nhanh nếu tính theo tốc độ người chạy, nhưng chỉ là trung bình với một bóng ma bay lơ lửng trong không trung. Không gì có thể ngăn chàng trai mảnh khảnh. Mọi thứ nơi đây cậu thuộc như lòng bàn tay, và cậu đã di chuyển cùng trời cuối đất theo cách kỳ dị ấy suốt hơn nửa thế kỷ.

Bóng ma chỉ dừng lại khi giữa cánh rừng, bỗng hiện ra hồ nước mênh mông.




Nếu có thể phân biệt các lối mòn ngoằn ngoèo trong rừng cây cổ thụ dày ken hay nhận ra đôi mắt loài thú đêm trong không gian đóng kín, chính là nhờ thứ ánh sáng dịu nhẹ hắt lên từ mặt hồ trơn nhẵn như một tấm gương bất động.

Chàng trai trẻ đã chạm chân xuống mặt đất cạnh hồ. Mắt nhắm nghiền, đôi tay gầy mảnh vươn thẳng về phía trước, trong một tư thế bất động kỳ dị.

Tư thế của nỗi cô độc tột cùng.




*
Lan theo các luồng khói mỏng nhẹ bay phất phơ, những mùi hương vốn dĩ tách biệt bỗng hiện rõ mồn một. Mùi rễ cây ẩm ướt quanh hồ. Mùi hơi nước. Và mùi của chính chàng trai – được tạo nên bởi hàng triệu phân tử hương thơm của một loài hoa bị giam hãm trong bóng đêm, dần biến đổi thành thứ mùi hương khô lạnh ở một vài sinh vật mà sự sống rời bỏ, giờ đây đang trong quá trình phân hủy cuối cùng.

Trong đôi mắt mở choàng của bóng ma, thoáng hiện nỗi phân vân. Có nên liều lĩnh một lần nữa nhấc bổng thân hình, bay vút qua khoảng nước mênh mông?

Nhưng, cậu ta đã chậm một bước.




Một tiếng kêu thảng thốt của con chim nào đó náu mình trong bóng tối đã xé toạc sự tĩnh mịch. Cánh rừng bỗng chốc vang động tiếng vỗ cánh dữ dội, đồng loạt. Cùng với vụn lá mục, hàng ngàn con bướm chấp chới bay lên. Những con thú đêm phủ phục cũng nhỏm dậy, rùng rùng bỏ chạy khỏi các mỏm đất nhấp nhô. Bầu không khí nhuốm xanh bất biến phút chốc vụn vỡ tả.

Từ bên kia bờ hồ tối om, luồng gió thốc sang, cuộn xoáy. Như một thân cây non trẻ, chàng trai đổ sắp nửa thân trên về phía trước, liền sau đó lại bị kéo bật ra sau. Mái tóc bay tung trong cơn lốc xoáy dữ dội. Tuy nhiên, đôi chân cậu vẫn bám chặt vào mặt đất.

Mặt nước phía trước nghiêng lệch, đổ dồn về phía chàng trai. Trong chớp mắt, nó đã dựng lên thành một bức tường cao ngất, sẵn sàng đổ ụp xuống kẻ đối diện nhỏ nhoi.




– Ta biết ngươi ở đó! – Chàng trai cất giọng trầm đục.

Bức tường nước rờn lên, như một cánh phổi khổng lồ thở phập phồng.

Đôi mắt xanh thẫm nhìn trừng trừng về phía trước, nói to hơn:




– Hiện hình đi!

Một cái tát khủng khiếp giáng mạnh. Bóng ma trẻ tuổi tung bắn về sau, đổ vật xuống trong tư thế co quắp. Mọi nỗ lực nhoài dậy đều bất khả, bởi từ trong các hốc cây, hàng chục cánh tay trắng bệch tủa ra, ghì níu đôi vai, khuỷu tay và cả phần cổ của cậu. Càng giãy giụa, cậu càng bị ghì chặt và cào cấu đau hơn bởi những bàn tay nghều ngào. Tất cả chúng đều bị chặt mất một ngón.

Kẻ gác cửa giữa hai thế giới dần dần hiện hình. Một thân thể cao lớn. Một gương mặt không tuổi tác, không giới tính, nhẵn mịn tựa men sứ, với các đường nét hoàn hảo của một đầu tượng tuyệt mĩ mà cảm xúc duy nhất lóe ra từ đôi mắt hồng nhạt như loài thỏ rừng là nỗi thèm khát mãnh liệt che giấu dưới vẻ lạnh lẽo thản nhiên. Dẫm mạnh đế giày gắn đinh nhọn hoắt lên mái tóc mềm xõa trên thảm lá mục, đầu tượng rít lên:




– Mi dám tới tận nơi đây, khi vật thể mà ta cần mi chưa đem đến? Mi ngờ rằng có thể qua mặt ta, bay sang bên kia hồ để đào thoát dễ dàng ư?

– Không thể truy tìm vật thể ấy được nữa! – Giọng chàng trai nghẹn lại – Mỗi khi ta lần ra dấu vết, gần chạm vào được, nó lại vuột đi.

– Mi sợ tai họa mà nó gây ra? Ha ha ha…! Tiếng cười rú lên chói tai rồi đột ngột im bặt. Đầu tượng xanh tái hạ giọng, thì thào – Hãy thú nhận là mi cũng nhúng tay vào tội ác! Hơn ai hết, mi thừa hiểu, tai họa càng nhiều, thì uy lực nó càng lớn mạnh. Uy lực càng lớn mạnh, đương nhiên càng khó kiểm soát. Nếu không thế, ta đã không yêu cầu mi đem vật ấy về đây, đánh đổi, như hai chúng ta đã thỏa thuận nửa thế kỷ trước!




– Phải, biết vậy, nhưng nó đã thất lạc! Thời gian qua, ta truy tìm nó, nhưng không có dấu vết nào… – Chàng trai cố giải thích trong hơi thở bị bóp nghẹt.

Đầu tượng cao lớn chậm rãi cúi xuống. Từ khuôn miệng đen ngòm, nụ cười gằn phả ra sự giận dữ cóng lạnh:

– Mi đã tiêu tốn quá nhiều thời gian vào những hành động vô bổ. Mi thích đóng vai một kẻ vô hình lang bạt thôi sao? Nay, ta gia hạn: 6 tháng cuối cùng còn được phép hiện diện trong thế giới của người sống, mi phải hiện hình. Hãy trở về nơi mi đã bắt đầu. Chỉ như thế mi mới có cơ may tìm ra thứ ấy, tiếp cận nó. Và bằng mọi giá, mi phải mang nó đến đây cho ta. Nếu không, mi biết rõ điều gì sẽ xảy đến!




Chàng trai trẻ khẽ gật đầu, hoàn toàn kiệt quệ. Nhanh chóng như khi hiện ra, kẻ gác cửa hóa thân lại thành trận gió xám xanh, biến mất.

Những bàn tay mất ngón trắng bệch vươn ra từ đám rễ cây cũng rút trở về hang hốc tối đen. Khẽ rên lên, bóng ma trẻ tuổi xoay người, tìm cách ngồi dậy. Những phần tử diệp lục khiến đôi mắt có màu lá cây trong suốt lúc này sẫm lại. Lưng áo đã rách bươm. Cổ, khuỷu tay và vai áo cậu ta đầy các vết cào. Từ những vết trầy xước, rỉ ra thứ chất lỏng đặc sánh, ngả sắc xanh. Rốt cuộc, cậu cũng loạng choạng thở dốc, đứng lên.

Đúng khi ấy, bức tường nước vẫn dựng cao phía trước bất thần đổ ụp. Trong chớp mắt, chàng trai vừa gượng dậy đã bị cuốn thốc vào trong làn nước dữ dội, chìm sâu xuống tận đáy hồ. Nước tràn vào mắt, vào tai, vào phổi, xóa nhòa mọi nhận thức. Trong một nỗ lực khủng khiếp, bóng ma trẻ tuổi gượng ngoi lên mặt nước lạnh băng. Nhưng, bức tường thứ hai đã tiếp tục ụp xuống, hất tung thân hình nhỏ bé lên đỉnh ngọn sóng tung bọt. Bất tỉnh hoàn toàn, buông mình trong làn nước trôi băng băng, cậu nhắm nghiền mắt, để mặc con sóng hung hãn vươn cao ngang tầm những đỉnh cổ thụ, phá tan vòm trời dày đặc tối đen, ném cậu sang một không gian hoàn toàn khác hẳn.

*
Tia sáng tinh khôi xuyên qua hạt nước đọng trên mi mắt. Dải quang phổ rung nhẹ, mỏng dần, chỉ còn màu trắng dịu êm ả khi đôi mắt dần hé mở.

Hơi ấm tỏa đến từ Mặt Trời ban mai, sưởi cho tấm lưng lạnh cứng mềm lại, đồng thời làm dậy lên hương thơm dịu ngọt của những cụm hoa hồng phớt, xanh nhạt và trắng kem đang nở rộ trên một hàng cây.

Tỉnh lại sau cú va đập bất tỉnh, chàng trai trẻ nhận ra mình đang nằm trong vòm lá xanh tươi mát, trên một chạc cây, giữa hàng trăm cụm hoa vào mùa nở rộ.

Mời các bạn đón đọc Xuyên Thấm của tác giả Phan Hồn Nhiên.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *