Review sách nhập môn triết học đông phương
Đọc cuốn Nhập môn triết học Đông phương ngay sau “Cuốn sách về một cấm kỵ Biết ta đích thực là ai”của Alan W. Watts” có điều thú vị là gặp lại nhiều tư tưởng chung. Có lẽ bởi Alan Watts là một nhà nghiên cứu triết học phương Đông.
Trong phần đầu Alan Watts cũng nói về việc “tiến hóa lệch của nhân loại, phát triển sức mạnh công nghệ mà không có sự phát triển tương ứng về mặt giá trị đạo đức” . Thì ở đây Nguyễn Duy Cần cũng đặt câu hỏi rằng “Trong cái thời đại tiến bộ này, sao ai ai cũng than rằng thế đạo suy vi?…. – Người ta chỉ tìm thấy cái “lượng” mà không tìm được cái “phẩm” như ngày xưa. Tại làm sao trong cái thời đại tiến bộ lại thấy cái gì cũng sa sút! Thế mà ta có tiến bộ thật không?
Sự nhìn nhận bản thân hay vạn vật như những cá thể tách biệt mà không thấy được sự đồng nhất với toàn thể vũ trụ. Có lẽ vì điều này mà là một cuốn tựa nhập môn triết học Đông phương, nhưng khi đọc thì ta thấy có đến phân nửa tác giả nói về Tây phương. Không có trắng thì sao biết là đen, không có Tây thì sao biết là Đông.
* Trích dẫn hay:
– “Ý tại ngôn ngoại”
– ” Thư bất tận ngôn, ngôn bất tận ý”
– Đọc sách điều cần thiết không phải những gì sách ấy muốn nói với ta, mà chính là ở những gì sách ấy muốn khêu gợi nơi ta, không phải ở chỗ nó khêu gợi nơi ta suy nghĩ, mà ở chỗ nó khêu gợi ta hành động, không phải ở chỗ nó khêu gợi ta hành động, mà ở chỗ nó khêu gợi ta thực hiện (…)
– Có lời là vì ý, được ý, hãy quên lời.
– Thực sự dở dĩ những kẻ trứ thư lập ngôn mà cảm hóa được người là vì họ có tài khêu gợi, khéo giúp kẻ khác thấy rõ được lòng mình, nhưng chắc chắn cái công lao của họ cũng chẳng khác gì công ân của vầng thái dương chỉ phóng ánh sáng của mình ra muôn hoa, nhưng hoa nào trổ được thì trổ, và hoa nào trổ hoa đấy. Chỉ có những hoa nào đến thời kỳ trổ là trổ được mà thôi, còn những hoa nào chưa đến thời kỳ trổ cũng không làm sao trổ được thời gian dự định của nó.
– Lão tử: “Thiện giả, ngô thiện chi, bất thiện giả, ngô diệc thiện chi… Tín giả, ngô tín chi, bất tín giả, ngô diệc tín chi.”
Huong Pham review
Nền tảng của minh triết phương Đông (đặc biệt là Trung Quốc và các quốc gia có chung đường biên giới như Việt Nam) là tam giáo Phật – Đạo – Nho. Trong 3 tôn giáo này, Đạo giáo là cái khởi nguồn và ảnh hưởng tương hỗ đến hai giáo phái khởi phát về sau này. THầy Thu Giang là một bộ óc sáng suốt, sâu rộng và đủ tinh tế để truyền tải cái minh triết phương Đông bằng một cách vô cùng dễ hiểu, dễ đọc cho những người thực tâm muốn tìm về nguồn cội tinh thần của dân tộc mình.
Ngàn lần biết ơn thầy!
Nguyễn Minh Hiếu