Truyện Thầy Lác – Ông Thầy Tàu, Bà Phán Mai

Đây là một truyện ngắn mà cũng là một bức vẽ. Nếu không phải một cây bút họa công và nếu không có con mắt quan sát tinh tế, đâu có được những nét truyền thần ấy !

Tôi đã được nghe nói nhiều về ông thầy tướng ấy. Mọi người quen gọi là thầy lác. Vì mắt hơi lác lác. Sự thật thì là bạch tình lộ.

Thầy lác, ngoài cái đặc điểm khi nói không nhìn thẳng vào mắt ai bao giờ, lại còn đặc điềm này nữa : Ít nói.

Lúc nào cũng cứ lầm làm, lý lý. Chính vì cái đặc điểm lầm lầm lý lý đó mà nhiều người phục thầy lúc vô kê Phục… vì, thầy lác, khi nào đã nói thì cử như danh đóng cột. Nghĩa là không sai bao giờ.

Không mở ngôi hàng xem tưởng, thầy lúc không có chỗ ngồi nhất định như những ông thầy tưởng khác.

Nay nhà này, mai nhà nọ, thầy lác thường đóng đô hàng tháng ở nhà những người bạn giầu có hết sức thù phụng thầy. Và thầy lúc ngồi xem tưởng ngay ở nhà người bạn giầu có đó.

Phải là người giàu có lắm, giàu của đã đánh lại còn phải giầu lòng tin tưởng và nhất là giầu lòng hào hiệp mới có thể lưu được thầy lúc ở nhà. Bởi thầy lúc là người khó tính lám.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *