"Kẻ Khủng Bố" của John Updike không phải là một cuốn sách dễ đọc, nhưng chắc chắn là một cuốn sách đáng đọc. Thay vì miêu tả những cảnh bạo lực rùng rợn thường thấy trong các tác phẩm về chủ đề khủng bố, Updike chọn một cách tiếp cận tinh tế và đầy tính nhân văn. Ông không né tránh sự tàn bạo của hành động khủng bố, nhưng trọng tâm lại đặt vào việc khám phá tâm lý của kẻ khủng bố – một nhân vật được xây dựng với chiều sâu bất ngờ.

Giọng văn điềm tĩnh của Updike tạo nên một sự tương phản thú vị với chủ đề nặng nề của cuốn sách. Chính sự điềm tĩnh này đã giúp người đọc có khoảng không gian để suy ngẫm, để tự mình đặt câu hỏi về động cơ, suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật chính. Khả năng quan sát sắc sảo của Updike cho phép ông vẽ nên một bức chân dung tâm lý phức tạp, không hề đơn giản hóa hay gán ghép cho nhân vật những nhãn hiệu dễ dãi như "quái vật" hay "tên điên".

Qua ngòi bút của Updike, ta thấy được sự giằng xé nội tâm của kẻ khủng bố, những lý do dẫn đến hành động cực đoan của anh ta, dù những lý do đó có thể không được đa số chấp nhận. Cuốn sách không hề bào chữa cho hành động khủng bố, nhưng nó buộc người đọc phải đối diện với sự phức tạp của vấn đề, với những yếu tố xã hội, chính trị và cá nhân dẫn đến sự ra đời của một "kẻ khủng bố". Ta nhận ra rằng, đằng sau lớp vỏ bọc của sự hận thù và bạo lực, vẫn là một con người với những nỗi đau, sự bất mãn, và cả những khát vọng riêng.

"Kẻ Khủng Bố" là một thử thách đối với độc giả. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, sự suy ngẫm và khả năng đặt mình vào vị trí của người khác, dù người đó là một kẻ khủng bố. Nhưng chính vì sự thách thức này mà cuốn sách trở nên đặc biệt và đáng giá. Đó là một cuộc hành trình vào lòng người, một cuộc đối thoại đầy ám ảnh về thiện và ác, về sự hiểu biết và sự tha thứ, để rồi cuối cùng, ta thấy được sự gần gũi đáng sợ giữa "chúng ta" và "họ". Đây là một tác phẩm xứng đáng được đọc và suy ngẫm kỹ lưỡng.


Chia sẻ ý kiến của bạn

Điền thông tin của bạn vào các trường bên dưới để gửi bình luận.