Đoạn trích không phải là một bài review sách hoàn chỉnh mà là một phần hồi ký, kể về trải nghiệm tự học của tác giả trong hoàn cảnh đặc thù. Qua đó, ta có thể thấy được một bức tranh sinh động về việc tự học thời đó, cũng như những khó khăn và thiếu thốn mà tác giả gặp phải.
Cảm nhận:
Đoạn trích gây ấn tượng mạnh bởi sự chân thực và tự nhiên trong giọng văn. Tác giả không chỉ kể lại quá trình tự học mà còn miêu tả sống động cảnh sống và làm việc vất vả của mình ở vùng sông nước Hậu Giang. Sự cô đơn, buồn chán, và cả sự ham học hỏi được thể hiện một cách rõ nét qua những đêm dài lênh đênh trên sông, đọc sách trong điều kiện thiếu thốn, khó khăn.
Việc tác giả đọc "bậy bạ, hỗn độn, vô phương pháp" lại càng nhấn mạnh vào sự thiếu hướng dẫn và nguồn lực trong việc tự học thời bấy giờ. Hình ảnh tác giả tìm kiếm sách như một người lạc đường trong khu rừng tri thức, không biết phương hướng, khiến người đọc cảm thấy đồng cảm. Sự tình cờ tìm được bộ sách Nho giáo của Trần Trọng Kim trở thành một điểm sáng hiếm hoi giữa những ngày tháng tự học thiếu phương pháp. Điều này cũng gián tiếp nói lên sự khan hiếm sách chất lượng và thông tin về sách thời đó.
Review (dựa trên đoạn trích):
Đoạn trích không review về một cuốn sách cụ thể mà phản ánh một thực tế về tự học trong một bối cảnh lịch sử nhất định. Nó không đánh giá sách theo các tiêu chí thông thường như nội dung, văn phong, cấu trúc… mà tập trung vào trải nghiệm cá nhân của người học. Giá trị của đoạn trích nằm ở sự chân thực, gợi mở về những khó khăn trong việc tiếp cận tri thức và tầm quan trọng của việc tự học có phương pháp, có định hướng. Nó cũng là một minh chứng cho khát vọng học hỏi mãnh liệt của con người trong hoàn cảnh khó khăn.
Điểm mạnh:
- Giọng văn chân thực, sống động, giàu hình ảnh.
- Tái hiện sinh động bối cảnh lịch sử và xã hội.
- Thể hiện rõ ràng khó khăn và thách thức trong việc tự học thời đó.
- Gợi mở nhiều suy nghĩ về phương pháp học tập hiệu quả.
Điểm yếu:
- Không phải là một bài review sách theo đúng nghĩa.
- Thiếu thông tin chi tiết về những cuốn sách tác giả đã đọc (ngoại trừ bộ sách Nho giáo).
Tóm lại, đoạn trích là một phần hồi ký đáng đọc, giúp người đọc hiểu hơn về thực trạng tự học trong quá khứ và trân trọng hơn những điều kiện thuận lợi mà chúng ta đang có.
Chia sẻ ý kiến của bạn