"Để hiểu văn phạm Việt Nam" không phải là một cuốn sách ngữ pháp theo kiểu truyền thống, với hệ thống quy tắc khô cứng. Thay vào đó, nó là một phản hồi, một tiếng nói phản biện đối với cách tiếp cận ngữ pháp Việt Nam đương thời, đặc biệt là ảnh hưởng nặng nề của ngữ pháp Pháp. Tác giả, xuất phát từ kinh nghiệm giảng dạy và sự bất cập khi áp dụng các giáo trình văn phạm cũ, đã mạnh dạn trình bày những quan điểm cá nhân, dù tự nhận là "chưa hề nghiên cứu về ngữ pháp".
Điều đáng giá nhất của cuốn sách chính là tinh thần thực tiễn và sự nhạy bén với đặc tính của tiếng Việt. Tác giả chỉ ra sự gượng ép, thiếu hiệu quả khi áp đặt khuôn mẫu ngữ pháp ngoại ngữ lên tiếng Việt. Thay vì trình bày một hệ thống lý thuyết hoàn chỉnh, cuốn sách tập trung vào việc phân tích những điểm bất hợp lý, những điểm mâu thuẫn giữa lý thuyết và thực tế sử dụng ngôn ngữ. Đây là một cách tiếp cận rất mới mẻ và đáng khen ngợi, đặc biệt trong bối cảnh giáo dục ngôn ngữ thời bấy giờ.
Tuy nhiên, chính vì tính chất phản biện và mang tính cá nhân này mà cuốn sách cũng có những hạn chế. Việc thiếu một hệ thống lý thuyết chặt chẽ có thể gây khó khăn cho người đọc, đặc biệt là những người cần một cuốn sách ngữ pháp bài bản. Những ý kiến của tác giả, dù xuất phát từ thực tiễn, cũng mang tính chủ quan và cần được xem xét trong bối cảnh lịch sử và sự phát triển của ngôn ngữ học.
Tóm lại, "Để hiểu văn phạm Việt Nam" không phải là một cuốn sách ngữ pháp hoàn hảo, nhưng nó là một tác phẩm có giá trị lịch sử và lý luận. Nó phản ánh một giai đoạn chuyển đổi trong nhận thức về ngữ pháp Việt Nam, đồng thời đặt ra những câu hỏi quan trọng về phương pháp dạy và học ngôn ngữ. Đọc cuốn sách, người đọc không chỉ tiếp cận với những kiến thức về ngữ pháp mà còn hiểu thêm về quá trình hình thành và phát triển của nhận thức ngôn ngữ học Việt Nam. Đây là một cuốn sách đáng đọc, đặc biệt đối với những người quan tâm đến lịch sử ngôn ngữ học và phương pháp dạy học tiếng Việt.
Chia sẻ ý kiến của bạn